Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Sương lập tức thầm nói, lấy nhãn lực của hắn đương nhiên có thể lập tức đoán được, kỳ thực lực lượng của Lăng Hàn không có tăng lên, trái lại còn giảm một chút ít, biến hóa chính là hắn.

Lực lượng của hắn ngã xuống nhiều lắm.

Rất bình thường, tuy hắn còn có khả năng rút ra quy tắc, nhưng dù sao cũng là từ khu vực xa xôi mà đến, vốn cái này không có gì, dù hắn chỉ có thể rút ra một thành quy tắc, nhưng Lăng Hàn là không, cái kia vẫn là nghiền áp.

Hiện tại vấn đề là, Lăng Hàn không có bởi vì rút không đến quy tắc mà lực lượng ngã xuống, mà hắn lại bởi vì rút quy tắc ít đi mà thực lực đại tổn, như vậy so sánh, hắn rõ ràng ở trên lực lượng không bằng Lăng Hàn.

Cái này!

Nghĩ thông suốt điểm ấy, Tần Sương đã khiếp sợ lại hối hận.

Hắn khiếp sợ, Lăng Hàn khẳng định còn tu thể thuật, cho nên mới có thể ở dưới tình huống không thể điều động quy tắc còn mạnh như vậy, chỉ là thể thuật của tiểu tử này cũng thật bá đạo, rõ ràng có thể đứng ở độ cao tương đương quy tắc, thậm chí còn cường đại hơn một chút ít.

Hối hận, hắn lại tự tay đánh nát không gian phụ cận, phá hủy quy tắc.

Mình tự đẩy mình vào trong vùng lầy, hắn không phải ngu ngốc sao?

- Cảm ơn!

Lăng Hàn còn đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương nói một câu.

Tần Sương không khỏi mặt mo đỏ bừng, cái này thật sự là quá châm chọc, lúc trước hắn hổ cao khí ngang, một bộ nắm giữ đại cục, cho rằng chỉ cần ra một chiêu có thể chém rụng Lăng Hàn, kết quả lại hoàn toàn trái lại, đừng nói chém rụng Lăng Hàn, mình còn ăn thiệt thòi.

Hắn gào thét, cầm đao chém tới Lăng Hàn:

- Tiểu nhi, lại dám châm chọc lão hủ, thật to gan!

- Như thế nào, ngươi tới giết ta, ta còn phải cung kính với ngươi hay sao? Đó là ta ngốc, hay ngươi muốn bị coi thường?

Lăng Hàn miệng không tha người, hắn là cùng Đại Hắc Cẩu luyện ra được, công lực chọc tức người tuyệt không kém gì lực chiến đấu của hắn.

Tần Sương tức giận đến tóc trắng tung bay, hắn không nhiều lời với Lăng Hàn nữa, lại một đao vung chém tới.

Lăng Hàn không sợ, chẳng những huy động Tiên Ma kiếm đón chào, tay trái còn ngưng tụ thành quyền, cuồng oanh loạn tạc Tần Sương.

Trong đoạn thời gian này, hắn là tuyệt đối cường thế, hoàn toàn có thể đè nặng Tần Sương đánh.

Tần Sương cực kỳ phiền muộn, thực lực của hắn vượt xa Lăng Hàn, nhưng bởi vì không ngờ Lăng Hàn rõ ràng còn tu thể thuật khủng bố, kết quả một nước sai, cả bàn đều thua, hiện tại chỉ có thể bị hành hung, bị đánh đến ngay cả mẹ cũng không nhận ra rồi. Nhưng hắn dù sao cũng là Đế Tinh tầng chín đỉnh phong, lại khống chế lấy tòa đại trận này, có thể thay đổi không gian ở đây.

Không gian đổi qua, quy tắc tự nhiên cũng khôi phục nguyên trạng, đến lúc đó hắn vẫn là bá chủ tầng chín cao cao tại thượng, mà Lăng Hàn sẽ bị đánh về nguyên hình.

Có Tiên Khí hỗ trợ, Tần Sương miễn cưỡng có thể chèo chống, sau khi bị Lăng Hàn oanh trúng ba quyền, hắn rốt cục rút ra thời gian tiến hành thay đổi, lập tức, quy tắc khôi phục bình tĩnh.

- Thằng nhãi ranh, ngươi sẽ trả giá thật nhiều!

Tần Sương gào thét, hắn ăn Lăng Hàn ba quyền, dù lấy thực lực của hắn cũng gãy mấy cây xương sườn, thật lâu không có cách nào khôi phục. Nhưng hiện tại quy tắc quay về, thương thế của hắn lập tức khôi phục, trong hai mắt tản ra hung quang:

- Ngươi triệt để chọc giận ta rồi!

Lúc trước hắn còn “lão hủ lão hủ”, hiện tại quá phẫn nộ, tự nhiên không còn để ý hình tượng.

Hắn chỉ có một ý niệm, bắt Lăng Hàn, tra tấn đủ, sau đó lại giết chết.

Lăng Hàn cười ha ha:

- Tiểu nhân giấu đầu lộ đuôi, chỉ biết đánh lén ám toán. Nếu là đồng cảnh giới chiến một trận, ta một ngón tay liền có thể giết ngươi! Hiện tại nha, cũng chỉ là phí một chút tay chân.

Tần Sương áp chế nóng tính, tay phải vung đao đánh úp lại, tay trái nắm lên một chi đại đạo, hóa thành một cây cự côn, đập về phía Lăng Hàn.

Đây mới là chiến lực chính thức của hắn.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hiện tại chiến lực của hắn cũng rảo bước tiến lên tầng chín, dù không địch lại Đế Tinh tầng chín đỉnh phong, nhưng tất cả mọi người ở trong cấp độ này, lại cao hơn chính là chuẩn Thiên Tôn rồi, tầng thứ tương đương, hắn dù yếu một chút thì như thế nào?

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai cường giả đối bính, Lăng Hàn không chút kinh sợ, mỗi một chiêu đều cùng Tần Sương khí lực va chạm.

Ở trên chiến lực, Lăng Hàn xác thực không địch lại, ăn chút ít thiệt thòi, nhưng ở khí lực, Lăng Hàn lại cường hoành đến rối tinh rối mù, Tiên Vương cảnh có thể vượt qua hắn cũng chỉ có Thiên Sinh, Đại Hắc Cẩu cũng coi như một cái, dù sao nó cũng tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh.

Bởi vậy, chiến lực không địch lại là không địch lại, nhưng Lăng Hàn lại cơ hồ không bị tổn thương, chỉ cần tránh cưa đao, lấy chiến lực của Tần Sương còn muốn thương tổn Lăng Hàn?

Khó.

Thậm chí Lăng Hàn ở dưới tình huống vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, hắn cũng có thể chọi cứng Tiên Khí, chỉ là không thành Thiên Tôn, hắn cũng chỉ có thể vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh một canh giờ mà thôi.

Mười chiêu, trăm chiêu, ngàn chiêu, Lăng Hàn vô cùng ương ngạnh.

- Không thể không thừa nhận, ngươi là tầng bảy mạnh nhất ta đã thấy.

Tần Sương đột nhiên ngừng công kích, tựa hồ rất thưởng thức Lăng Hàn.

Lăng Hàn lại lắc đầu:

- Ở trong tầng chín ta đã thấy, ngươi xếp không vào Top 10.

Ví dụ như Đại Hắc Cẩu, Đỗ Thập Nhất, A Mục, Ngự Hư Tiên Vương,… ai cũng mạnh hơn Tần Sương rất nhiều.

Khóe miệng của Tần Sương không khỏi co giật, hắn bình phẩm như vậy, là xuất phát từ thân phận thượng vị giả, mang theo xu thế trên cao nhìn xuống, nhưng Lăng Hàn mới mở miệng, trực tiếp đá hắn xuống bùn, để cho hắn làm sao còn có khả năng bảo trì dáng vẻ cao cao tại thượng?

Miệng của tiểu tử này... So với chiến lực của hắn còn muốn đáng sợ.

- Tiểu tử miệng tiện, ngươi thực sự chọc giận ta rồi!

Toàn thân Tần Sương phát run, trong hai mắt lưu chuyển ra quang mang màu vàng, tựa như nước mắt, không ngừng rơi xuống, không chỉ như vậy, tóc của hắn cũng từ trắng đến kim, làn da khô quắt trở nên căng cứng, hóa thành Kim sắc, dáng người còng xuống khôi phục thẳng tắp.

Hiện tại hắn, giống như thoáng cái từ lão ông sáu bảy mươi tuổi biến thành người trẻ tuổi.

Trong đôi mắt Lăng Hàn lóe lên hàn quang:

- Rốt cục muốn lấy ra toàn bộ thực lực rồi sao?

Đạt tới Tiên Vương cảnh, không ai không thọ nguyên vô hạn, không sợ Thiên Nhân chi ách, làm sao có thể như Tần Sương, cho nên, hắn hoặc là đầu óc có bệnh, cố ý ngụy trang thành như vậy, hoặc là tu luyện công pháp cổ quái gì đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK