Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn (Bản Dịch FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng còn tốt, hắn đều bảo hộ Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Nhu yêu nữ ở phía sau, không cần lo lắng các nàng gặp phải công kích.

Trong lòng hắn hoảng hốt, phải biết ở dưới thể thuật của hắn gia trì, một quyền chi uy có thể đạt tới sức chiến đấu tầng ba đỉnh cao, nhưng lại để hắn cảm giác nắm đấm muốn rạn nứt, khí huyết sôi trào đến trình độ muốn phun ra ngoài cơ thể, đối thủ này mạnh bao nhiêu?

Hắn là một quyền đánh vào trên Tiên Kim sao?

Vù, Tiên Ma Kiếm bay lên, hắn cầm ở trong tay, không tin Tiên Khí cũng không cách nào ngang hàng.

Nhưng mà, bốn phía vang lên tiếng kêu thảm thiết, xem ra người công kích thần bí kia cũng không phải chỉ công kích Lăng Hàn, mà không phải nhằm vào riêng hắn.

Lăng Hàn thầm nghĩ lấy thực lực của người công kích này, đừng nói Tiên Vương tầng một, ngay cả tầng hai cũng chỉ có phần thuấn sát, hiện tại tia sáng này lại cực kỳ chói mắt, ngay cả hắn cũng không mở mắt ra được, người khác thì càng không cần phải nói, chỉ có phần bị tàn sát.

Càng ở dưới tình huống như vậy, hắn càng bình tĩnh nói:

- Loạn Tinh, Nữu, chúng ta đứng theo vị trí tam giác, Nhu yêu nữ, ngươi ở chính giữa.

Ba nữ đều đáp ứng một tiếng, vào giờ phút này, ai cũng sẽ không đi giận hờn cậy mạnh.

- Nhị ca!

Lăng Hàn lại giương giọng kêu lên.

- Ta không có chuyện gì!

Âm thanh của Vũ Hoàng truyền tới.

- Kỷ huynh?

- Ừm!

- Hỏa Phù Dung?

- Ừm!

...

Lăng Hàn xác nhận từng cái, mỗi người đều gặp phải công kích, đám người Dị, Nghiêm Tiên Lộ càng bị một đòn tổn thương, nếu không phải ở phụ cận vừa vặn có Kỷ Vô Danh cùng Hỏa Phù Dung, bọn họ khẳng định khó thoát một kiếp, cũng còn tốt, điều này cũng miễn cưỡng có thể coi là hữu kinh vô hiểm, mọi người chậm rãi hội tụ đến cùng một chỗ, hình thành sức phòng ngự càng thêm mạnh mẽ.

Âm thanh kêu thảm thiết dần dần thấp xuống, mà ánh sáng chói mắt cũng từ từ tiêu nhạt, gần như mười mấy tức sau, thị lực của mọi người rốt cục khôi phục bình thường.

Người may mắn còn sống sót chia làm bảy trận doanh lớn, đều lấy Tiên Vương tầng ba dẫn đầu, hình thành vòng phòng ngự, mà ở trung tâm vòng tròn này, địa phương đã từng súc tích Tiên quả, lại đứng một người toàn thân trần truồng, nhưng bởi vì trên người hắn lóng lánh ánh sáng rực cháy, ngược lại cũng không cần lo lắng sẽ có cảnh “xuân” tiết ra ngoài.

Người này không chỉ toàn thân sạch sẽ, hơn nữa đầu trọc lóc, không lông mày không râu, nhìn kỹ, kỳ thực hắn còn không có một sợi lông.

Trên đất nằm rất nhiều Tiên Vương, cơ bản là tầng một, cũng cơ bản là Tiên Vương mới lên cấp lần này, nguyên bản vừa đặt chân vào hàng ngũ mạnh nhất thế gian, có thể hoành hành vô kị, nhưng còn chưa rời Tiên lộ liền bị chém, thực sự là đáng thương.

- Ngươi là người nào!

Lăng Hàn vung kiếm hỏi, hắn có thể khẳng định, hung án vừa nãy chính là người không tóc kia làm ra.

Thực lực này thật có chút khủng bố, chỉ mười mấy hô hấp mà thôi, liền để hơn một nghìn Tiên Vương chết đi, thiên khóc đau buồn, thật giống như tận thế.

Người không tóc nguyên bản nhắm hai mắt, đột nhiên mở ra, xoạt, hai đạo kinh điện xẹt qua, tựa như thiên kiếp phát uy.

Lăng Hàn chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó một luồng cảm giác nguy hiểm kéo tới, để hắn theo bản năng vung ra một kiếm.

Vù!

Tiên Ma Kiếm run rẩy, Lăng Hàn không khỏi kinh hãi, chỉ thấy người không tóc kia đã giết tới trước mặt, nguyên bản muốn một trảo đâm thủng đỉnh đầu của hắn, lại bị Tiên Ma Kiếm cản lại. Nhưng để hắn khiếp sợ chính là, Tiên Ma Kiếm rõ ràng chém ở trên cánh tay của người không tóc, nhưng căn bản chém không phá phòng ngự của đối phương.

Tiên Khí cũng không thể gây tổn thương?

Lăng Hàn biết, tuy Tiên Binh lợi hại cũng không phải không gì không xuyên thủng, chỉ cần đạt đến độ cao của tầng tám, tầng chín, như vậy lấy quy tắc bao vây thân thể, hoàn toàn có thể đấu sức Tiên Khí.

Nhưng then chốt là, người không tóc này tuyệt đối không phải tồn tại tầng tám, tầng chín.

Lực lượng của hắn đủ để sánh ngang Lăng Hàn, thậm chí cao hơn một ít, nhưng cách tầng bốn còn có một khoảng cách lớn, huống chi là tầng tám.

Vậy chỉ có một khả năng.

Cánh tay của tên này chính là Tiên Kim tạo nên, cho nên mới có thể cứng rắn như thế.

Nhưng cánh tay bằng Tiên Kim, thì làm sao có khả năng vận chuyển linh động như vậy?

Quỷ dị!

Lăng Hàn dùng sức rung lên, người không tóc nhất thời bị hắn đẩy lui trở lại.

Tình cảnh này bị nhiều Tiên Vương bắt lấy, không ai không cực kỳ khiếp sợ.

Không sợ Tiên Khí, kháo, ngươi xác định mình là một sinh linh, mà không phải binh khí hình người sao?

Hai mắt Khôi sáng choang, tử khí bốc lên đỉnh đầu, đan dệt thành đoàn, hắn chăm chú nhìn chằm chằm người không tóc, ánh mắt rừng rực.

Người không tóc đứng vững, hắn nhìn Lăng Hàn, ánh sáng trong mắt thu lại, chỉ thấy hắn lại không có tròng mắt, tất cả đều trong suốt, nhưng không phải loại trắng như mắt cá chết kia, mà là vô số lôi đình đang sôi trào, quang cảnh kia nhìn cũng làm người ta phát lạnh.

- Ngươi có thể ngăn ta một đòn, không tệ.

Người không tóc mở miệng, âm thanh leng keng phảng phất như từ trong sắt đá đè ép ra.

Lăng Hàn nở nụ cười nói:

- Câu nói này từ trước đến giờ là ta nói với người khác, không nghĩ tới hôm nay cũng sẽ từ trong miệng người khác nghe được, ta có nên nói một tiếng cám ơn không?

Người không tóc lắc đầu:

- Không cần, chẳng mấy chốc nữa ngươi sẽ bị ta giết chết, không cần thiết phiền phức như vậy.

- Đầu trọc, ngươi chính là trái cây lúc trước kia sao?

Hỏa Phù Dung lớn tiếng kêu lên, trong ánh mắt tất cả đều là lửa giận, nàng suýt chút nữa bị một đòn đánh giết, đây là sự tình nàng xưa nay chưa bao giờ gặp, vô cùng nhục nhã a.

Người không tóc nhìn lại nàng, trong ánh mắt lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ:

- Phong ấn sinh cơ, lừa gạt thiên địa, đáng chết!

- Ồ, cái này lại có liên quan gì tới ngươi?

Lăng Hàn hỏi.

Hắn cảm thấy kỳ quái, không chỉ là người không tóc không tên này xuất hiện, mà là cả sự kiện từ đầu tới đuôi.

Ở cực kỳ lâu trước đây, tỷ như kiếp trước của Kỷ Vô Danh, hắn thành Tiên Vương không cần đi Tiên lộ, thậm chí, Trảm Trần, Phân Hồn, Tiên Phủ..., cũng không cần đi địa phương đặc biệt gì đột phá.

Nước chảy thành sông, không có phức tạp như thế.

Cũng không biết từ thời khắc nào, con đường tu luyện liền vất vả, nhất định phải theo bước liền ca, tuần hoàn một loại sắp xếp nào đó.

Nhưng mà ở trên Tiên lộ, tất cả còn duy trì dáng vẻ thời kỳ viễn cổ, thăng Trảm Trần, bước Phân Hồn, đều là tu vi vừa đến liền có thể đột phá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK