Mục lục
Cực Phẩm Nữ Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Tử Yên vừa thốt lên, mọi người đầu tiên là ngây ra một lúc, tiếp đó cười vang, ngay cả Hứa Thiên Lang tuy rằng vẻ mặt đỏ bừng, nhưng thần sắc trên mặt lại thoải mái hơn hẳn, nở nụ cười tự giễu, bắt đầu lấy đồ từ trong túi trữ vật ra ăn.

Ước chừng qua khoảng hai khắc, Hứa Tử Yên đứng dậy từ đống lá khô, vỗ tay nói: “Được rồi, mọi người đều đứng lên đi, chúng ta tiếp tục lên đường.”

Nghe tiếng hô của Hứa Tử Yên, mặc dù mọi người mỏi mệt như trước, nhưng vẫn đứng dậy, một đám lung lay đi tới bên cạnh Hứa Tử Yên.

Hứa Kỳ thấy bộ dạng lung la lung lay của mọi người, nhẹ giọng nói với Hứa Tử Yên: “Tử Yên, nếu không chúng ta lại nghỉ ngơi thêm lát nữa đi, chờ sau khi chúng ta điều tức, khôi phục pháp lực, chúng ta có thể ngự kiếm bay đi, như vậy chúng ta sẽ lên đường rất nhanh, đi bộ ở trong rừng rậm, thật sự là quá hao phí thể lực.”

Trong lòng Hứa Tử Yên vẫn tương đối tôn trọng Hứa Kỳ, Hứa Kỳ làm người rất rộng lượng, từ việc hắn có thể chủ động giao vị trí đội trưởng cho Hứa Tử Yên, là có thể nhìn ra được. Hơn nữa bởi vì phụ thân hắn chính là tộc trưởng, Hứa Kỳ đã sớm bắt đầu giúp đỡ phụ thân xử lý một ít sự tình đơn giản trong gia tộc, cho nên cách nhìn nhận vấn đề vẫn rất có chừng mực. Cho nên, hắn đưa ra ý kiến nghỉ ngơi thêm một lát, tuyệt đối không phải vì bản thân, mà hắn cho rằng sau khi khôi phục pháp lực, tốc độ đi đường sẽ tăng gấp mấy chục lần bây giờ.

Nhưng Hứa Tử Yên vẫn hơi lắc đầu, quay đầu liếc nhìn lối vào một cái, mở miệng nói: “Chúng ta hãy cố kiên trì thêm chút nữa, đợi đến hừng đông, chúng ta có thể kiếm một chỗ ẩn nấp nghỉ ngơi, đến lúc đó chúng ta mới từ từ khôi phục pháp lực. Quan trọng nhất là, dưới tình huống chúng ta không biết rõ rừng rậm Vô Tận, không thể mạo muội ngự kiếm bay đi, nếu không cẩn thận xâm nhập vào lãnh địa cao giai yêu thú nào, kết quả sẽ rất nguy hiểm.”

“Vậy… được rồi.” Hứa Kỳ không tiếp tục kiên trì ý kiến của bản thân, hắn hiểu rõ nỗi lo của Hứa Tử Yên. Chỉ sợ lúc này Hải gia trong Tây Thùy trấn đã phát hiện ra và đang trên đường đuổi tới đây. Lại thêm Hứa Tử Yên nói rất đúng, khi chưa thăm dò đường trước, mạo muội ngự kiếm trong rừng rậm Vô Tận, quả thực là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Một hàng mười người Hứa Tử Yên, thở hổn hển bước đi trong rừng rậm Vô Tận tối đen. Cũng cùng thời điểm ấy tại Tây Thùy trấn, trên Nghị Sự đại điện Hải gia, gia chủ Hải gia Hải Mị đang âm trầm ngồi trên chủ vị.

Hải gia là thế lực gần với tứ đại gia tộc nhất, một thế hệ này, lại càng có có xu thế mơ hồ tiếp cận tứ đại gia tộc. Đó là nhờ công của gia chủ Hải Mị. Hải Mị không những có thực lực mạnh mẽ, đã đạt tới Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba, quan trọng hơn là nàng có trí tuệ vượt qua các đời gia chủ Hải gia.

Trong thế hệ của nàng, dựa vào trí tuệ bản thân, mấy lần đánh bại yêu thú trong rừng rậm Vô Tận đến xâm phạm, trong cuộc tranh đấu giữa các gia tộc phương bắc, mấy lần ngăn cơn sóng dữ, giúp Hải gia đứng sừng sững tại Tây Thùy không ngã. Hơn nữa nàng còn tự tay huấn luyện ra một đội ngũ, mở đường trong Tu Tiên giới. Nàng lấy tên cho đội ngũ này là Vô Tận tiên quân, đặt từ tên gốc của rừng rậm Vô Tận.

Vả lại đội tiên quân này đã bị Hải Mị huấn luyện thành một đội ngũ gần như phá không tan đánh không lùi, bọn họ được huấn luyện ở ngay trong rừng rậm Vô Tận tác chiến cùng yêu thú. Trưởng thành trong chiến đấu tàn khốc, có thể nói đội Vô Tận tiên quân này, trước người cùng cấp bậc không hề có đối thủ, sức chiến đấu của bọn họ tuyệt đối không phải một người chỉ biết tu luyện có thể sánh được. Quan trọng hơn là, nếu muốn nói tại mảnh đại lục này, người nào quen thuộc rừng rậm Vô Tận nhất, thì phải kể tới đội Vô Tận tiên quân luôn chém giết trong rừng rậm Vô Tận.

“Ngươi là nói người Hải gia chúng ta phái ra đều bị vài người trẻ tuổi kia giết sạch?” Giọng nói Hải Mị từ phía trên chậm rãi vang lên, rét lạnh đến dọa người.

“Dạ phải, hơn nữa… không có một… thi thể nào nguyên vẹn.” Ở giữa đại điện, một nữ tử trung niên đang đứng đổ cả đầu mồ hôi lạnh.

“Hơn nữa ý của ngươi là nói, mấy người trẻ tuổi kia chính là đệ tử Hứa gia mà hiện tại phương bắc đang vây bắt?” Ánh mắt Hải Mị lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ tử trung niên trước mặt.

“Dạ, theo đệ tử gia tộc miêu tả bề ngoài của bọn họ, hoàn toàn giống với tranh truy nã, có điều đệ tử gia tộc báo lại bọn họ chỉ có chín người, mà không phải mười người, có khả năng bọn họ trên đường đào vong đã chết mất một người.”

“Hừ.” Hải Mị lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Sự tình trọng đại như vậy mà không hề phát hiện, đợi đối phương chạy mất không còn bóng dáng, mới phát giác ra, bình thường ta dạy các ngươi làm việc như thế hả?”

Trên đại điện yên tĩnh không tiếng động, không ai dám nói câu nào, ngay cả hô hấp cũng trở nên hết sức nhỏ. Hải Mị hơi suy tư một lúc, quay đầu nói với đại trưởng lão gia tộc Hải Liên ngồi bên tay trái: “Đại trưởng lão, ngươi xem chuyện này Hải gia chúng ta nên xử lý ra sao?”

“Tộc trưởng, người xem… chúng ta có nên báo cho các thế lực phương bắc biết?”

“Không.” Hải Mị nhanh chóng lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Mười đệ tử Hứa gia kia, tu vi cao nhất nghe nói là kẻ tên Hứa Lân, hắn là con trai thứ hai của Hứa Hạo Nhiên, là Luyện Khí kỳ tầng thứ tư hậu kỳ đỉnh. Còn lại đều là thực lực Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, ngay cả người lúc trước được xưng đệ nhất thiên tài Trung Đô thành Hứa Thiên Lang cũng chỉ là Luyện Khí kỳ tầng thứ hai hậu kỳ đỉnh. Mấy con chim non như vậy, lại mang theo địa điểm cất giấu bảo tàng của gia tộc bọn chúng, đây quả thực là trời cho chúng ta cơ hội. Chúng ta cớ sao phải để người khác tới cùng chúng ta chia chén canh này?

Hứa gia làm một trong tứ đại gia tộc phương bắc, bảo tàng bọn họ cất giữ nhất định vô cùng phong phú vĩ đại. Chúng ta không thể bỏ qua cơ hội như vậy.”

Nói tới đây, Hải Mị hơi nheo mắt lại, lớn tiếng quát: “Mệnh lệnh gia tộc lập tức phong tỏa tin tức, tuyệt đối không thể để việc đệ tử Hứa gia tiến vào rừng rậm Vô Tận lan truyền ra ngoài. Đại trưởng lão, ngươi tự mình dẫn đầu một nửa Vô Tận tiên quân đi rừng rậm Vô Tận trước, cần phải bắt được người Hứa gia đến tay cho ta, bảo tàng Hứa gia tuyệt đối không thể rơi vào trong tay người khác, nó là của Hải gia chúng ta.”

Nhìn bóng lưng Hải Liên lĩnh mệnh rời đi, trên mặt Hải Mị hiện ra một tia cười nhạo, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Ha ha, mấy tên nhóc con Hứa gia, lá gan cũng lớn thật, lại dám trốn vào rừng rậm Vô Tận, vì thế nên tất cả thế lực vây giết bọn chúng đều không đoán được. Nhưng mà… các ngươi tuyệt đối không nên ở Tây Thùy trấn giết người Hải gia chúng ta, để bị bại lộ thân phận.”

Trong rừng rậm Vô Tận, Hứa Lân thở hổn hển đi bên cạnh Hứa Tử Yên, Hứa Tử Yên cũng không đi nổi nữa, trên mặt gần như thở không ra hơi.

“Tử Yên, chẳng lẽ chúng ta phải tránh ở trong rừng rậm Vô Tận cả đời?” Gương mặt Hứa Lân đầy vẻ không cam lòng.

“Làm sao có thể?” Hứa Tử Yên quay đầu nhìn thoáng qua Hứa Lân, vươn tay lau mồ hôi trên trán, thở hổn hển nói: “Đợi đến khi thực lực chúng ta tăng lên, chúng ta liền đi ra ngoài báo thù.”

“Nhưng mà… tu vi đâu dễ dàng tăng lên như vậy? Chẳng lẽ chúng ta phải ở trong này trốn mười năm? Hai mươi năm?” Hứa Kỳ bên cạnh cũng thở hổn hển nói, trong giọng nói mang theo mất mát vô tận.

“Không.” Hứa Tử Yên kiên quyết lắc đầu khẳng định: “Một năm, chỉ cần chúng ta trong vòng một năm không bị kẻ địch phát hiện, bọn họ sẽ cho rằng chúng ta đã chết, kể cả không nghĩ như vậy, bọn họ cũng sẽ buông lỏng việc truy đuổi chúng ta. Bọn họ không có khả năng hao phí thực lực gia tộc, luôn đi tìm kiếm mãi. Một năm sau, chúng ta sẽ trở về gia tộc, xem gia tộc rốt cuộc có gặp chuyện không may hay không.”

“Có điều, thời điểm ấy đại hội Trung Đô thành đã kết thúc, chúng ta không kịp tham gia nữa.” Hứa Thiên Lang cau mày nói.

“Đúng vậy, thật muốn tham gia đại hội, mỗi lần đại hội đều là thời điểm náo nhiệt nhất trong Trung Đô thành.” Người khác cũng đều ào ào nói.

“Tử Yên?” Hứa Lân đột nhiên đánh gãy lời những người khác: “Muội nói phải chăng gia tộc sẽ không có việc gì, nếu nói như vậy, chúng ta không quay về, chẳng phải sẽ bỏ lỡ đại hội gia tộc?”

Hứa Tử Yên trầm mặc lại, nàng cũng muốn mở rộng kiến thức về đại hội Trung Đô thành một chút. Hơn nữa nàng nhớ đến thời điểm trước kia xung đột với Lý Nộ con trai Lý Vạn Bằng ở Trung Đô thành, nàng mơ hồ cảm giác được trên thân rất nhiều người bọn họ đều có khí tức Liễm Tức phù. Nếu bọn họ thật sự có âm mưu gì, kể cả lần này Hứa gia không có việc, chỉ sợ cũng sẽ gặp chuyện không may vào ngày đại hội.

Lắc lắc đầu, tựa như muốn vứt bỏ nỗi phiền muộn này ra, rồi nhẹ giọng nói: “Vẫn là tránh thoát cửa ải khó khăn trước mắt rồi tính sau.”

Nghị Sự đại điện Hứa gia, Hứa Hạo Nhiên im lặng ngồi tại chỗ, cuối cùng hắn vẫn ngẩng đầu lên, mệt mỏi hỏi: “Ngươi là nói, ý cửu đệ là bọn Kỳ nhi rất có thể đã đi rừng rậm Vô Tận?”

“Dạ.” Một đệ tử gia tộc quỳ trên mặt đất kính cẩn đáp.

“Cửu đệ đi rừng rậm Vô Tận?”

“Dạ.” Đệ tử kia không dám nói nhiều thêm một lời, trong phòng đều là những cao tầng gia tộc, uy áp như có như không khiến hắn khẩn trương đến đổ mồ hôi.

“Hồ đồ.” Hứa Hạo Nhiên bỗng chốc giận dữ vỗ vào tay vịn của ghế: “Đội ngũ chỉ có mình hắn là Trúc Cơ kỳ, hắn lại rời đội mà đi. Nếu ngũ đệ tìm được bọn Kỳ nhi, làm sao có thể mang bọn nó trở về?”

“Chỉ là do… cửu đệ lo lắng bọn Kỳ nhi đi đến rừng rậm Vô Tận…” Hứa Hạo Bác do dự nói.

“Đệ cho rằng Kỳ nhi sẽ đưa ra loại quyết định như vậy sao? Mang theo một đám Luyện Khí kỳ chạy tới rừng rậm Vô Tận chịu chết?” Hứa Hạo Nhiên tức giận nói.

“Với thế cục hiện tại, nếu bọn Kỳ nhi không đi rừng rậm Vô Tận, bọn nó có thể trốn ở nơi nào? Vì sao hiện tại hoàn toàn mất đi tung tích của bọn nó?”

Hứa Hạo Nhiên cúi đầu im lặng, thật lâu sau, mới ngẩng đầu nói: “Con của ta ta hiểu, nó không có khả năng đưa ra quyết định quả quyết như vậy.”

“Nhưng mà… huynh chớ quên, trong đội ngũ kia còn có Yên nhi.”

“Đệ là nói…” Thần sắc Hứa Hạo Nhiên sửng sốt: “Là Yên nhi đưa ra quyết định?”

Hứa Hạo Bác nhẹ nhàng gật đầu nói: “Đệ cảm thấy trước mắt bọn Kỳ nhi sở dĩ hoàn toàn mất đi tung tích, cũng không bị các thế lực phương bắc bắt được, chỉ sợ đội ngũ này luôn do Yên nhi lãnh đạo.”

Hứa Hạo Nhiên ngơ ngẩn hỏi: “Ý của đệ là, Yên nhi trên thực tế đã trở thành đội trưởng đội ngũ này?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK