Chỉ ngay lập tức, Hứa Tử Yên đã hiểu rõ. Bởi vì nàng đột nhiên nhận ra mình có cảm giác với Hứa Lân, đó là một loại yêu thích mờ nhạt, tuy rằng còn chưa đủ sâu đậm, thế nhưng quả thực đã nảy sinh. Lúc nàng xác định một phần tình cảm này, mới đột nhiên phát hiện, mình vẫn luôn quên mất thân phận hiện tại của bản thân, phụ thân của mình bây giờ chính là đệ đệ ruột của Hứa Hạo Nhiên. Như vậy, mình sẽ là đường muội (*) của Hứa Lân, mình và Hứa Lân không thể yêu nhau.
(*) Đường muội: Em họ bên nội, con chú bác. Đường ca/tỷ/đệ: Anh em họ bên nội. Biểu ca/tỷ/đệ/muội: Anh em họ bên ngoại.
Có lẽ sau khi Hứa Lân biết được quan hệ của mình và hắn, nhất thời không thể dứt được tình cảm. Hứa Tử Yên cười khổ một chút, thầm nghĩ, bản thân làm sao có thể dứt bỏ hoàn toàn một tia cảm xúc kia chứ! Đó dù gì cũng là tình cảm đầu tiên từ lúc mình đến thế giới này! Tuy rằng còn rất mờ nhạt, nhưng dù có mờ nhạt, đấy cũng là tình cảm!
Hứa Tử Yên lắc đầu, nỗ lực không nghĩ đến nữa, ngẩng đầu nhìn nơi ở của tộc trưởng. Nàng biết tộc trưởng sẽ sớm trở lại, nói không chừng còn lập tức gọi Hứa Kỳ, Hứa Lân và Hứa Thiên Lang qua khiển trách một trận. Về phần mình, vì giữ bí mật, chỉ sợ sẽ bảo nhị bá lén đến cảnh cáo mình một chút, dặn mình cố gắng tu luyện, đừng ra bên ngoài gây chuyện!
Vậy mình rốt cuộc có nên nói cho nhị bá biết chuyện trên người đám Lý Nộ có Liễm Tức phù hay không? Hứa Tử Yên vừa đi về chỗ ở của mình vừa suy tư.
Hứa Tử Yên rất do dự, bởi vì nàng trước đó chưa từng có kinh nghiệm này, nàng không biết liệu cảm giác của mình có chính xác không. Nếu cảm giác của nàng chính xác thì tốt, một khi cảm giác sai, báo một tin tức sai cho gia tộc, khiến gia tộc đưa ra một phán đoán sai lầm, chuyện này sẽ tạo thành hậu quả gì, không phải Hứa Tử Yên có thể nghĩ tới, dù sao nàng vẫn chưa hiểu hết về thế giới này.
Lắc lắc đầu, Hứa Tử Yên quyết định trước hết khoan nói chuyện này cho gia tộc. Một gia tộc truyền thừa mấy ngàn năm, hẳn sẽ có biện pháp của họ, mình tốt nhất đừng nên quan tâm làm gì, cứ cố gắng tu luyện đi!
Về tới trước cửa phòng mình, vừa định vươn tay đẩy cửa, lại bỗng nhiên phát hiện ở phía sau mình có một đám người lẳng lặng đứng. Ánh mắt quét tới mọi người, thấy đều là tân đệ tử cùng tiến vào ngoại đường với mình. Sau cuộc chiến Thông U cốc đã chết đi một số người, hiện tại tân đệ tử chỉ còn lại hai mươi lăm người, lúc này đều đứng ở trước mặt mình.
Hứa Tử Yên cũng không nói gì, chỉ dùng ánh mắt hỏi ý kiến nhìn về phía mọi người. Nàng phát hiện trong ánh mắt mọi người đều lộ ra khát vọng, lại không biết bọn họ đang khát vọng điều gì. Mọi người ngươi nhìn ta, ta ngó ngươi, đều không nói chuyện, cuối cùng lại là Hứa Thanh Tuyết bình thường ít nói nhất nhìn Hứa Tử Yên nhẹ giọng mở lời: “Tử Yên tỷ tỷ, tỷ có thể chỉ cho bọn muội một vài phương pháp tu luyện được không?”
“Mở đàn giảng đạo?” Trong đầu Hứa Tử Yên nhanh chóng xẹt qua ý nghĩ này, sau khi xẹt qua, lại không khỏi âm thầm cười tự giễu một tiếng. Lúc mình vừa đến thế giới này, chẳng hay biết gì về mọi thứ ở đây, thời điểm đó, bản thân còn từng đi thỉnh giáo Hứa Thanh Tuyết. Thật không ngờ chỉ có mấy tháng ngắn ngủn trôi qua, vậy mà tình huống lại đảo ngược, đến phiên người khác tới thỉnh giáo mình. Nhưng mà mình có làm được không? Nghĩ đến đây, Hứa Tử Yên cố gắng dùng giọng nói dịu dàng nhất của mình, sợ làm tổn thương đến những tân đệ tử này, nhẹ giọng hỏi: “Đầu mỗi tháng chẳng phải đều có lão sư truyền thụ phương pháp tu luyện đó sao?”
“Hàng tháng chỉ có ba ngày đầu, hơn nữa có rất nhiều điều bọn muội đều nghe không hiểu? Muốn hỏi, lại không dám…” Giọng Hứa Thanh Tuyết càng ngày càng nhỏ.
Hiện tại, Hứa Tử Yên cũng đã thấu hiểu hết tâm trạng cấp bách của những tân đệ tử trước mắt này. Nhìn thấy tu vi của mình trong khoảng thời gian ngắn đột nhiên tăng mạnh, vì vậy liền cho rằng mình nhất định là có cách nhìn độc đáo trên tu luyện, hơi nghĩ ngợi chốc lát, mình hiện tại đã xem xong toàn bộ sách trong tàng thư lâu tầng thứ nhất, hơn nữa cũng có một ít lĩnh ngộ về truyền thừa trong linh hồn của mình, hẳn có thể giúp được những tân đệ tử này. Nhưng mình cũng không thể cả ngày giảng giải cho bọn họ, làm chậm trễ việc tu luyện của mình được, vì thế, Hứa Tử Yên thoáng suy nghĩ một chút, nói: “Như vậy đi, về sau cứ cách mười ngày, ta sẽ rút ra thời gian một ngày cùng mọi người nghiên cứu thảo luận một số lĩnh ngộ trên tu luyện, giảng bài thì không cần, cứ coi như chúng ta giúp đỡ nhau học tập là được!”
“Vậy… vậy hôm nay chính là ngày cuối cùng của tháng này, Tử Yên tỷ tỷ chúng ta hiện tại liền bắt đầu được không?” Giờ phút này, nghe Hứa Tử Yên đã đáp ứng rồi, Hứa Lệ cũng to gan hơn, chạy tới trước mặt Hứa Tử Yên, túm ống tay áo của Hứa Tử Yên vội vàng hỏi.
“Được rồi!” Hứa Tử Yên khẽ gật đầu nói.
“Yeah!” Mỗi người đều kích động hoan hô.
Hứa Tử Yên xoay người đẩy cửa ra, hơi cười nói: “Đều vào đi!”
Hứa gia là một trong tứ đại gia tộc ở phương bắc đại lục, cấp chỗ ở cho ngoại đường đệ tử cũng tương đối không tệ. Đầu tiên chính là không gian đủ lớn, hoàn toàn có thể chứa hơn hai mươi người này.
Mọi người đi theo Hứa Tử Yên tiến vào trong phòng, vừa thấy không đủ ghế ngồi, lại vội vàng chạy về chỗ mình, từng người chuyển ghế chạy trở về, trật tự ngồi ở trước mặt Hứa Tử Yên, ánh mắt đầy khát vọng nhìn Hứa Tử Yên.
Hứa Tử Yên thấy ánh mắt khát vọng của mọi người, thoáng suy nghĩ một lúc, cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, liền nhẹ giọng nói: “Các vị sư đệ sư muội, ta cũng không biết nên nói từ đâu. Như vậy đi, các ngươi ở trên phương diện tu luyện có điều gì không rõ, liền đề xuất, để mọi người cùng nghiên cứu thảo luận!”
Mọi người ngươi nhìn ta, ta ngó ngươi, trong khoảng thời gian ngắn không ai nói gì. Bọn họ không phải không có vấn đề, mà là có rất nhiều vấn đề, không biết nên hỏi từ đâu. Cuối cùng, vẫn là Hứa Thanh Tuyết có tu vi cao nhất trong số bọn họ cung kính đứng lên nói: “Tử Yên tỷ tỷ, muội gần đây phát hiện muội đã đột phá đến cửa ải Hậu Thiên tầng thứ bảy, hơn nữa muội cảm thấy chân khí trong cơ thể muội cũng đã tích lũy đủ, nhưng mỗi lần muội đánh sâu vào vách chướng, lại đều phí công bật ngược, xin Tử Yên tỷ tỷ chỉ dạy.”
Nghe thấy lời Hứa Thanh Tuyết nói, trong lòng Hứa Tử Yên lập tức kinh ngạc. Thầm nghĩ, tư chất của Hứa Thanh Tuyết này đúng là tốt thật! Thời gian ngắn như vậy đã sắp đột phá! Nếu mình không dựa vào đan dược và kỳ ngộ trong Thương Mang sơn mạch, chỉ bằng tư chất lúc trước, khẳng định không bằng Hứa Thanh Tuyết trước mắt này!
Hứa Tử Yên ngồi ở trên giường, vẫy tay với Hứa Thanh Tuyết nói: “Thanh Tuyết, muội lại đây, vận công ta xem thử!”
Hứa Thanh Tuyết nhẹ nhàng đi tới trước mặt Hứa Tử Yên, ngồi ngay ngắn đưa lưng đối diện với Hứa Tử Yên, bắt đầu yên lặng vận công. Hứa Tử Yên vươn một bàn tay, đặt ở phía sau lưng Hứa Thanh Tuyết, âm thầm tra xét chân khí vận hành trong cơ thể Hứa Thanh Tuyết.