Những lời này vừa lọt vào lỗ tai mọi người, trên mặt ai nấy không khỏi đều lộ ra vẻ kỳ quái, đáy lòng cũng hơi hiểu được ý của Hứa Thiên Dưỡng. Gương mặt Hứa Hoa Linh đỏ bừng, trong lòng giống như có nai con không ngừng nhảy nhót, thầm nghĩ: “Hắn là người nội đường, mà mình chỉ là một đệ tử Hậu Thiên tầng thứ chín, vì sao hắn lại đối xử tốt với mình như vậy? Chẳng lẽ… chẳng lẽ hắn coi trọng mình!”
Nghĩ đến đây, Hứa Hoa Linh liền có một ít sợ hãi, cúi đầu, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu: “Tiểu nữ tử chỉ là một ngoại đường đệ tử, sao dám xưng hô tiền bối là sư huynh!”
“Ta nói có thể là có thể!” Hứa Thiên Dưỡng phất phất tay, nói bằng một giọng khẳng định.
Hứa Hoa Linh há miệng thở dốc, cuối cùng không nói gì thêm. Hứa Tử Yên tránh qua một bên cũng trầm mặc im lặng, nàng đã nhìn ra tâm tư của Hứa Thiên Dưỡng, vốn trong lòng có hơi không vui, nhưng khi nàng thấy vẻ mặt Hứa Hoa Linh chỉ có ngượng ngùng, chứ không có phẫn nộ, liền quyết định không tiếp tục nhiều chuyện nữa.
Nếu có thể lấy phương thức này, không cần bại lộ tu vi chân thật của mình giải quyết sự tình trước mắt, là một kết cục tốt nhất. Về phần Hứa Hoa Linh gả cho Hứa Thiên Dưỡng, kết cục nhất định là Hứa Thiên Dưỡng mang theo Hứa Thiên Tứ rời đi, không quản chuyện ngoại đường nữa. Như vậy, Mai Hoa bang muốn giữ vững địa vị của mình ở ngoại đường, mà không bị ba bang phái kia thôn tính, con đường duy nhất chính là dựa vào bản thân. Đến lúc đó, đợi sau khi tu vi Hứa Thanh Tuyết tăng lên, thay mình thu phục Mai Hoa bang sẽ như nước chảy thành sông. Không mất sức gì, mà lại nắm giữ được một phe lực lượng, đây là chuyện Hứa Tử Yên thích nhất.
Hứa Tử Yên ở bên này tính toán, Hứa Thiên Dưỡng bên kia cũng không nhàn rỗi, tiến thêm một bước tới chỗ Hứa Hoa Linh, ôn hòa cười nói: “Ta gọi Hứa Thiên Dưỡng, là Luyện Khí kỳ tầng thứ ba, tiểu sư muội là Hậu Thiên tầng thứ chín có phải không?”
“Dạ!” Hứa Hoa Linh khẽ cắn môi nhỏ giọng đáp, trong lòng lại như dời sông lấp biển. Người trước mắt vậy mà là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ ba, thật sự quá lợi hại. Nếu hắn thích mình, mình lập tức có thể tìm được một chỗ dựa vững chắc, trên tu luyện được hắn trợ giúp, còn có thể mượn thế của hắn giúp bang hội thoát khỏi cảnh khốn cùng. Chỉ là… hắn sẽ thích mình sao?
“Muội tên là gì?” Hứa Thiên Dưỡng vẫn nhỏ nhẹ hỏi như trước.
“Hứa Hoa Linh!” Hứa Hoa Linh cũng nhỏ giọng đáp lại.
Hứa Thiên Dưỡng nhẹ nhàng gật đầu, giọng nói càng thêm dịu dàng ôn hòa: “Hoa Linh sư muội, ta muốn cùng muội thương lượng một việc?”
“Không biết sư huynh muốn thương lượng với tiểu muội việc gì?”
Trong lòng Hứa Tử Yên hơi bất ngờ, thầm nghĩ Hứa Hoa Linh này đã tự xưng mình làm tiểu muội rồi. Nhưng Hứa Thiên Dưỡng kia vừa nghe Hứa Hoa Linh tự xưng tiểu muội, liền mừng rỡ giống đóa hoa mới nở. Miệng đã cười toét cả ra, mặt mày hớn hở nói: “Hoa Linh sư muội, có thể kiếm chỗ nói chuyện một chút không?”
“Dạ!” Hứa Hoa Linh khẽ gật đầu, xoay người đi theo Hứa Thiên Dưỡng tới một bên. Những người còn lại đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn bóng lưng hai người. Có điều không ai dám cười ra tiếng, một đám còn vô cùng nghiêm túc đứng tại chỗ chờ hai người thương lượng trở về.
Chỉ là, tâm tư mọi người đều không giống nhau. Hứa Thiên Tứ hoàn toàn là bộ dạng buồn bực, buồn bực giống hắn còn có Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu. Thật rõ ràng, Hứa Thiên Dưỡng kia coi trọng Hứa Hoa Linh, hơn nữa Hứa Hoa Linh kia cũng không phản cảm Hứa Thiên Dưỡng. Nếu hai người thật sự ngươi tình ta nguyện đến với nhau, vậy cho dù Hứa Thiên Dưỡng không giúp đỡ Mai Hoa bang, chỉ cần buông tay mặc kệ chuyện của bọn họ, lại có Hứa Tử Yên đứng bên phía Mai Hoa bang. Kể từ đó, tâm nguyện của bọn họ liền triệt để như giỏ trúc múc nước thành công dã tràng.
Chẳng những không chia cắt được một đệ tử Mai Hoa bang nào, mà còn mất một khoản không nhỏ hiếu kính Hứa Thiên Tứ. Hứa Thiên Dưỡng và Hứa Thiên Tứ buông tay như vậy, chẳng lẽ bọn họ còn có can đảm đi đòi Hứa Thiên Tứ phải trả về những món đã hiếu kính kia?
Người Mai Hoa bang lại có một loại vui mừng bất ngờ. Ở trong lòng các nàng, Hứa Tử Yên có thể cứng rắn đối kháng Hứa Thiên Tứ Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất đã là kỳ tích, bọn họ tuyệt đối không tin Hứa Tử Yên còn có thể kháng cự Hứa Thiên Dưỡng Luyện Khí kỳ tầng thứ ba.
Vốn dĩ lòng các nàng từ khi Hứa Thiên Dưỡng xuất hiện đã chìm đến đáy cốc, nhưng các nàng thật không ngờ sự tình sẽ xuất hiện màn kịch xoay chuyển như thế. Lúc này, các nàng đều tha thiết mong chờ dõi theo bóng lưng Hứa Hoa Linh, hy vọng nàng ấy có thể đáp ứng yêu cầu của Hứa Thiên Dưỡng. Như vậy, các nàng sẽ được an toàn. Thậm chí còn có nữ đệ tử thầm nghĩ: “Hứa tiền bối kia cớ sao lại coi trọng Hứa Hoa Linh, vì đâu không coi trọng mình?”
Mà lòng Hứa Tử Yên hiện giờ lại vô cùng bình tĩnh, trông thấy biểu cảm của Hứa Thiên Dưỡng và Hứa Hoa Linh vừa rồi, nàng đã dám khẳng định hai người nhất định sẽ ăn nhịp với nhau, mình chỉ cần chờ thu kết quả là được.
Quả nhiên, Hứa Thiên Dưỡng và Hứa Hoa Linh rất nhanh đã trở về. Ánh mắt Hứa Thiên Dưỡng uy nghiêm đảo qua mọi người, thản nhiên nói: “Từ giờ trở đi, Hoa Linh đã là người của Hứa Thiên Dưỡng ta. Có điều, ca ca ta đã thu đồ do ba bang hội hiếu kính. Hiện tại ta cho các ngươi hai lựa chọn.” Nói tới đây, ánh mắt Hứa Thiên Dưỡng sắc bén quét về phía Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu. Ba người kia chỉ cảm thấy khắp cả người phát lạnh, ấp a ấp úng đứng ở nơi đó, không dám nói gì. Hứa Thiên Dưỡng thật vừa lòng thái độ của bọn họ, sắc mặt hòa hoãn hơn, nhưng chất giọng vẫn cứ lạnh lùng: “Lựa chọn thứ nhất chính là, ta bảo ca ca ta trả lại những món các ngươi đã hiếu kính, sau đó hai huynh đệ chúng ta giúp đỡ Mai Hoa bang diệt ba bang phái các ngươi.”
Nói xong, ánh mắt Hứa Thiên Dưỡng lạnh lùng nghiêm nghị nhìn Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu, khóe miệng xẹt qua một tia tàn nhẫn cùng châm biếm.
Lòng Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu lập tức run rẩy, làm sao còn dám trầm ngâm, vội vàng đồng loạt chắp tay nói: “Không dám! Không dám! Mấy món bọn ta hiếu kính tiền bối, làm sao còn dám đòi về! Xin tiền bối nói lựa chọn thứ hai.”
“Hừ! Xem như các ngươi thức thời!” Hứa Thiên Dưỡng lạnh lùng thốt ra, chỉ là sắc mặt đã hòa dịu một ít, tiếp tục nói: “Lựa chọn thứ hai cho các ngươi chính là, ta và ca ca ta rời đi, không quan tâm chuyện của ngoại đường các ngươi nữa, chuyện của ngoại đường các ngươi, các ngươi tự mình giải quyết.”
Lúc này trong lòng Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu ngay cả ý nghĩ muốn khóc cũng có. Cái này mà gọi là lựa chọn thứ hai ư? Lấy được đồ trở về, sau đó bị người ta diệt mình? Còn không lấy đồ về, thì hai huynh đệ này mặc kệ chuyện ngoại đường? Hai người bọn họ mặc kệ, nhưng ngoại đường có một Hứa Tử Yên! Nha đầu kia quả thực chính là một kẻ biến thái, tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười một lại cứng rắn đối kháng Hứa Thiên Tứ Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, căn bản chính là người đứng đầu dưới Tiên Thiên. Lần này thật đúng là lỗ nặng!
Nhưng mà, Hứa Thiên Dưỡng trước mặt lại như hổ rình mồi đứng ở đó, bọn họ làm sao còn dám oán trách, cho dù nghĩ nhiều một lát cũng không dám! Một đám xốc lại tinh thần, chắp tay nói với Hứa Thiên Dưỡng: “Bọn ta chấp nhận lựa chọn thứ hai!”