Mục lục
Cực Phẩm Nữ Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chỉ còn khoảng một ngày nữa thôi.” Hứa Thiên Hải đoán chừng nói: “Ta cũng không hiểu rất rõ, nhưng dựa theo những lời kể lúc trước nghe được, hẳn là như vậy.”

“Ừ.” Hứa Tử Yên gật đầu, nói với Hứa Lân: “Lân sư huynh, tổ một các huynh hãy tới phía trước điều tra một chút đi. Tuy rằng mấy ngày nay không chạm mặt người nào, nhưng chúng ta vẫn nên cẩn thận một ít.”

“Được.” Hứa Lân đứng dậy mang theo Hứa Lương Vĩ và Hứa Mai bay vút tới đằng trước.

Nam Lâm thành, đỉnh Nam Lâm sơn, trong mật thất.

Thời gian trôi qua từng giây, Dương Duệ đứng cạnh đầm nước lúc này đã bình tĩnh lại, khoanh chân ngồi dưới đất, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm thanh cự thương giữa kim thủy đàm. Suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ, thanh cự thương kia rốt cuộc không tiếp tục hấp thu kim nguyên lực trong kim thủy đàm nữa. Lốc xoáy xoay quanh Dương Linh Lung cũng lặng yên tản đi, thanh cự thương dựng thẳng giữa đầm nước thong thả thu nhỏ lại, Dương Duệ thì vừa khẩn trương vừa kích động nhìn chằm chằm thanh cự thương màu vàng kia.

Lại qua thêm hai giờ, thanh cự thương màu vàng đã hoàn toàn ẩn vào trong cơ thể Dương Linh Lung, lộ ra thân ảnh Dương Linh Lung bên trong đầm. Lúc này bộ dạng toàn thân đẫm máu trước đó của Dương Linh Lung đã biến mất, trên người không có chút vết máu, cả người lóe ra một tầng ánh sáng màu vàng, ngay cả da thịt trên mặt cũng không ngoại lệ, cặp mắt kia càng không ngừng lóe ra ánh sáng vàng.

Dần dần, ánh sáng vàng trên người Dương Linh Lung bắt đầu ẩn vào trong cơ thể, lộ ra làn da trắng nõn non mịn, không còn là màu da tiểu mạch khỏe mạnh vốn có nữa, hai mắt cũng khôi phục vẻ trong suốt ngời ngời. Dương Linh Lung chậm rãi bước ra khỏi kim thủy đàm, sắc mặt dập dờn tia kích động.

Dương Duệ đứng dậy lấy ra một bộ trường bào trong túi trữ vật, tiến về phía Dương Linh Lung, hưng phấn mà lại yêu thương khoác trường bào lên người Dương Linh Lung. Trên mặt Dương Linh Lung hiện lên mảng đỏ bừng, mặc vào trường bào, nhưng vẫn không nhịn được sự hưng phấn dưới đáy lòng, ngẩng đầu kích động nói với Dương Duệ: “Phụ thân, con thành công rồi.”

Dương Duệ kích động không kém Dương Linh Lung chút nào, tay run run vuốt mái tóc dài của Dương Linh Lung, xúc động nói: “Linh Lung, thật không ngờ trong cơ thể con vậy mà có dấu ấn kim nguyên lực. Phải biết rằng, trong lịch sử Dương gia chúng ta, chỉ có trên người lão tổ mới từng xuất hiện dấu ấn kim nguyên lực, cũng chỉ có lão tổ đã từng tu luyện thành công tại kim thủy đàm này. Ông trời có mắt, nữ nhi ta đã trở thành người thứ hai trong gia tộc có được dấu ấn kim nguyên lực trong cơ thể, cũng là người thứ hai tu luyện thành công trong kim thủy đàm. Linh Lung, con biết con hiện tại là tu vi gì không?”

Dương Linh Lung sửng sốt chốc lát, nhanh chóng chìm ý thức vào trong cơ thể, lập tức, vẻ mừng rỡ liền hiện lên trên gương mặt. Ngẩng đầu hoan hỉ nhìn Dương Duệ, không thể tin nói: “Phụ thân, con… con đã là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư.”

Dương Duệ nhẹ nhàng gật đầu nói: “Không sai Linh Lung, phụ thân đoán chừng chính là như thế, bởi vì phụ thân đã không nhìn thấu tu vi của con. Bây giờ con đã là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư, là người đứng đầu trong số thanh niên tài tuấn của thế tục giới phương bắc danh xứng với thực, kể cả tới tông môn, so sánh với thế hệ thanh thiếu niên trong tông môn, cũng không kém bao nhiêu.”

Dương Linh Lung gật đầu, trong mắt lóe ra tia ác liệt, nhìn chằm chằm phụ thân, ngữ khí kiên định nói: “Phụ thân, Hứa Tử Yên kia hiện tại vẫn ở Trung Đô thành Hứa gia?”

“Không phải.” Dương Duệ lắc đầu nói: “Nàng và chín tinh anh trong thế hệ thiếu niên Hứa gia đã rời khỏi Hứa gia.” Ngay sau đó, Dương Duệ kể lại sơ lược tin tức thu được trước mắt cho Dương Linh Lung nghe.

“Ý phụ thân là, Hứa Tử Yên kia đã trốn vào rừng rậm Vô Tận?”

“Hẳn là như vậy.” Dương Duệ gật đầu nói: “Một phương diện là ở phương bắc căn bản không tìm thấy thân ảnh bọn Hứa Tử Yên, về phương diện khác là mật thám Tây Thùy trấn truyền đến tin tức, nói đệ tử Hứa gia xuất hiện ở nơi đó. Cho nên, rất nhiều thế lực, bao gồm Dương gia chúng ta, đều đã chuyển đại bộ phận lực lượng tìm kiếm đệ tử Hứa gia vào trong rừng rậm Vô Tận.”

“Vậy người Hứa gia thì sao? Người bọn họ phái ra đi tìm bọn Hứa Tử Yên, phải chăng cũng tiến vào rừng rậm Vô Tận?” Hai mắt Dương Linh Lung lóe ra tia nhạy bén.

Dương Duệ hơi nhíu mày, nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Không có, người Hứa gia rất kỳ quái. Vốn là Hứa Hạo Lượng dẫn đội đi tìm bọn Hứa Tử Yên, sau này Hứa Hạo Lượng kia cùng thúc thúc Dương Long của con đánh một trận, lại đột nhiên biến mất. Theo Dương Long thúc thúc của con nói, Hứa Hạo Lượng kia đã bị thương.”

“Thúc thúc đánh bại Hứa Hạo Lượng?” Dương Linh Lung hưng phấn hỏi.

“Không phải, Dương Long thúc thúc của con cũng bị thương, vì thế lần này hắn không tiến vào rừng rậm Vô Tận, mà Dương Bộ thúc thúc của con dẫn đội tiến vào rừng rậm Vô Tận, Dương Long thúc thúc của con vừa dưỡng thương vừa giám thị người Hứa gia, theo sát gót chân người Hứa gia.”

“Thế Hứa gia hiện tại do ai dẫn đội?”

“Là phụ thân của Hứa Hạo Nhiên, Hứa Đỉnh Thiên.” Nói tới đây, Dương Duệ cười khổ một chút: “Hứa gia thật đúng là nhọc lòng với mười đệ tử này, ngay cả Hứa Đỉnh Thiên bế tử quan cũng đã xuất hiện.”

“Phụ thân, con muốn đi tìm Dương Long thúc thúc, con hy vọng có thể cùng Hứa Tử Yên đánh lại một trận.” Trong mắt Dương Linh Lung chợt hiện tia sắc bén.

“Không được.” Dương Duệ quả quyết nói.

“Vì sao?” Dương Linh Lung bỗng nhiên ngẩng đầu.

“Linh Lung, tuy rằng con đã là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư, nhưng cảnh giới quá bất ổn, có khả năng rớt cấp bất cứ lúc nào. Con vẫn nên củng cố cảnh giới trước đã, còn chuyện Hứa Tử Yên tạm thời hãy bỏ sang một bên đi.”

“Không.” Trong mắt Dương Linh Lung phóng ra ý ngoan cố.

“Linh Lung, tu luyện là chuyện lớn. Phải biết rằng, chỉ cần con ổn định cảnh giới, dựa vào dấu ấn kim nguyên lực của con, cùng kim nguyên lực vừa hấp thụ trong kim thủy đàm, về sau tu vi của con sẽ bỗng chốc tăng mạnh, đừng vì chút việc nhỏ mà làm trễ nãi tiền đồ của bản thân.”

“Không.” Dương Linh Lung vẫn ngoan cố lắc đầu: “Khúc mắc này không giải được, lòng con không tĩnh nổi.”

Dương Duệ than dài một tiếng, do dự chốc lát, cuối cùng gật đầu nói: “Thôi được rồi.” Lập tức lại nhìn Dương Linh Lung khó hiểu hỏi: “Linh Lung, vì sao con không tiến vào rừng rậm Vô Tận đi tìm Dương Bộ thúc thúc của con, mà muốn đi tìm Dương Long thúc thúc?”

Dương Linh Lung nhẹ giọng trả lời: “Con cảm thấy, nếu bọn Hứa Tử Yên thật sự tiến vào rừng rậm Vô Tận, có nhiều thế lực như vậy tiến vào rừng rậm Vô Tận, giả sử tìm được nàng, chỉ sợ cũng không có cơ hội cho con báo thù rửa nhục. Nhưng mà, nếu các nàng không tiến vào rừng rậm Vô Tận, con có thể ở bên ngoài giành được cơ hội đối mặt nàng.”

Dương Linh Lung hơi trầm ngâm, rồi tiếp tục nói: “Vả lại, nếu Hứa Tử Yên không bị bắt ở trong rừng rậm Vô Tận, nếu nàng muốn trở về gia tộc, nhất định sẽ không đi ngang Tây Thùy trấn đã đắc tội Hải gia, mà sẽ đi qua địa bàn Lang Gia trấn của Chu gia. Bởi vậy con sẽ đi tìm Dương Long thúc thúc, vừa cùng thúc ấy tìm kiếm Hứa Tử Yên trên dọc đường, vừa xuất phát đến Lang Gia trấn.”

Dương Duệ chỉ thoáng suy tư một chút, liền tán thưởng nhìn Dương Linh Lung nói: “Linh Lung, con phân tích không sai. Con chuẩn bị khi nào thì xuất phát?”

“Con sẽ lập tức lên đường.”

Sáng sớm ánh mặt trời còn chưa quá gay gắt, đám người Hứa Tử Yên đã nghỉ ngơi hồi phục xong, đang ngồi tán gẫu dưới mấy gốc đại thụ, cùng đợi bọn Hứa Lân quay lại. Đột nhiên, phương xa truyền đến dao động pháp lực, đám người Hứa Tử Yên liền đứng bật dậy, không chút do dự ngự kiếm bay tới phương hướng pháp lực dao động. Bởi vì bọn họ đều từ dao động pháp lực cảm giác được kia đúng là pháp lực hệ hỏa của Hứa Lân.

“Mọi người cẩn thận, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.” Hứa Tử Yên cao giọng quát.

Tất cả mọi người đều lập tức tiến nhập trạng thái chiến đấu. Ngay cả Lăng Nhu Nhi nhiều ngày nay bởi vì có nước linh tuyền của Hứa Tử Yên điều dưỡng, đã bắt đầu ăn đan dược, tiến vào thời kỳ dưỡng bệnh cũng cầm phù trong tay, gắt gao đứng ở phía sau Hứa Lam.

“Một khi phát hiện là kẻ địch, tổ hai của Thiên Lang sư huynh lập tức xông lên, tổ ba của Kỳ sư huynh như trước cảnh giới. Lăng sư huynh, hai chúng ta tùy cơ ứng biến.”

“Rõ.” Mọi người ào ào gật đầu.

“Chúng ta đi.” Hứa Thiên Lang kêu to một tiếng, mang theo Hứa Bằng và Hứa Mỹ Nhược dùng tốc độ nhanh hơn, bay nhanh như chớp tới phía trước, những người khác cũng theo sát phía sau. Không tạo thành một đường thẳng, mà xếp thành hình thoi ngự kiếm phi hành lao tới trước. Ba người Hứa Thiên Lang bay dẫn đầu, Hứa Tử Yên cùng Lăng Tiêu một trái một phải, Hứa Kỳ mang theo tổ ba cùng Lăng Nhu Nhi bay ở cuối cùng.

“Nếu tình huống không phải quá tệ, chúng ta hãy cố gắng sử dụng phi kiếm chém giết đối phương, không cần tạo ra động tĩnh quá lớn. Nếu tình hình nguy hiểm, chúng ta phải quyết đoán sử dụng phù.” Ánh mắt Hứa Tử Yên có chút sốt ruột chăm chú nhìn hướng phía trước, cất giọng nói.

“Đã rõ.” Tất cả mọi người cùng kêu lên đáp, ánh mắt sốt ruột dõi tới trước, lại một lần nữa bay với tốc độ nhanh hơn.

Lúc này phía trước đột nhiên truyền đến một trận pháp lực dao động càng lớn, đó là lực lượng phóng thích phù, Hứa Tử Yên dựa vào sự hiểu biết về phù của nàng, chớp mắt đã nhận ra đó là lực lượng phù. Điều này làm cho trái tim đám người Hứa Tử Yên giật thon thót. Không biết bọn Hứa Lân rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đang sốt ruột phi hành, đã thấy không trung đối diện có ba điểm đen bay về phương hướng của mình.

Hứa Thiên Lang bay dẫn đầu đột nhiên ngừng lại, giơ tay phải lên, ý bảo mọi người tạm dừng. Tất cả mọi người đều ngừng lại, tay nắm chặt phù, híp mắt chăm chú quan sát điểm đen ở phương xa đang tiếp cận.

Hiện tại mấy đệ tử Hứa gia cũng không còn là những tân binh vừa mới rời khỏi gia tộc, bọn họ có được một phen trải nghiệm này, đã học được cách bình tĩnh đối diện với tất cả. Gió mạnh trên không thổi tay áo mọi người bay phất phới, nhưng thân hình mọi người lại lù lù bất động, lẳng lặng lơ lửng đứng ở không trung.

Điểm đen trên bầu trời càng lúc càng lớn, rất nhanh, mọi người liền thấy rõ ba người đang bay tới chính diện, rồi không khỏi đồng loạt thở dài nhẹ nhõm một hơi. Thì ra người đang bay tới đúng là tổ một của Hứa Lân.

“Lân sư huynh, xảy ra chuyện gì?”

“Gặp được một đội săn thú.” Hứa Lân nhẹ giọng nói.

“Đã giải quyết?”

“Đều giải quyết rồi.”

“Không có người khác phát hiện chứ?”

“Không có, sau khi giết chết bọn họ, chúng ta đã ở xung quanh tìm kiếm một vòng.”

“Trong số bọn họ có cao thủ không?”

“Có một Luyện Khí kỳ tầng thứ tư, còn lại đều là Luyện Khí kỳ tầng thứ hai. Tổng cộng có mười lăm người, cuối cùng chúng ta phóng ra phù.” Nói tới đây, Hứa Lân chợt nở nụ cười: “Bọn họ cũng phóng ra phù, nhưng phẩm chất không cao bằng chúng ta.”

Hứa Tử Yên ở không trung thoáng suy nghĩ chốc lát nói: “Chúng ta đi xem thử.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK