Mục lục
Cực Phẩm Nữ Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có điều bắt gặp ánh mắt mọi người, trong lòng cũng xác định mọi người đều không biết cách sử dụng An Hồn thảo, liền nhẹ nhàng bâng quơ nói ra: “Ta cũng không biết, có khả năng loại cao nhân giống Lang Gia tiền bối, tự nhiên có biện pháp của chính hắn. Về phần cây An Hồn thảo kia dùng làm cái gì, ta không rõ lắm. Trước lúc gặp được Lang Gia tiền bối, ta thậm chí còn không biết cây cỏ kia gọi là An Hồn thảo, chính là vô tình ở trong rừng rậm Vô Tận, nhìn thấy một gốc cây là lạ, hơn nữa chỉ có một gốc cây độc nhất, trong lòng tò mò, liền hái xuống. Ai biết vậy mà bị Lang Gia tiền bối nhìn trúng, còn An Hồn thảo kia rốt cuộc có công dụng gì, Lang Gia tiền bối không nói, ta cũng không hỏi.”

Trong tiểu lâu ở hậu viện tiệm thuốc Lang Gia, Lang Gia khoanh chân ngồi trên giường. Độ cong khóe miệng càng thêm lớn hơn, nhẹ giọng than thở: “Tiểu nha đầu giảo hoạt.”

Mọi người im lặng, tuy rằng cảm thấy lời Hứa Tử Yên nói chưa hẳn có thể tin, nhưng ai lại đi truy vấn một tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba, trừ phi là đầu bị lừa đá. Chỉ có ánh mắt Hứa Lam hết nhìn đông tới nhìn tây quan sát đám người đứng bất động chung quanh, rốt cuộc nhịn không được, nhẹ nhàng túm ống tay áo Hứa Tử Yên một cái, nhỏ giọng hỏi: “Đội trưởng, những người trong Lang Gia trấn phải làm sao bây giờ? Vị tiền bối kia chắc sẽ không làm cho bọn họ mãi mãi như vậy chứ?”

“Lang Gia tiền bối có nói, bảy ngày sau, bọn họ sẽ tự tỉnh lại, hiện giờ đã qua bốn ngày, còn ba ngày nữa, người Lang Gia trấn sẽ khôi phục như lúc ban đầu.” Ánh mắt Hứa Tử Yên quét về phía đám người đứng bất động, thấy bộ dạng bọn họ, đáy lòng cũng không khỏi phát lạnh.

“Như vậy, có phải là nói, chúng ta không cần tiếp tục lo lắng tu sĩ phương bắc và đệ tử tông môn đuổi giết?” Hứa Kỳ nhìn Hứa Tử Yên, ánh mắt lóe sáng hỏi.

“Có lẽ là vậy, ta nghĩ những đệ tử tông môn tới sau này hẳn là giống cửu thúc, mới ra khỏi rừng rậm Vô Tận. Hiện thời tất cả bọn họ đã đều chết, tin tức đương nhiên không thể tiết lộ ra ngoài. Mà tu sĩ phương bắc ở trong Lang Gia trấn cũng toàn bộ tử vong, kể từ đó, những người các gia tộc phái ra đuổi giết chúng ta hẳn đều đã tử vong hầu như không còn, có lẽ chúng ta đã an toàn.” Hứa Tử Yên thoáng do dự một chút, cuối cùng vẫn gật gật đầu nói.

“Thật tốt quá, chúng ta rốt cuộc có thể trở về nhà.” Tất cả mọi người đều mừng rỡ.

“Được rồi.” Hứa Đỉnh Thiên đột nhiên đánh gãy mọi người ăn mừng, nghiêm túc nói: “Tuy rằng phân tích tình huống là như thế, nhưng mà, chúng ta vẫn phải mau chóng trở về gia tộc. Chỉ có về tới gia tộc, mới là chân chính an toàn.”

Tất cả mọi người ngừng hoan hô, có điều trên mặt đều không kiềm chế được sự vui sướng, nhất là chín người Hứa Kỳ, Hứa Lân và Hứa Thiên Lang cùng Hứa Tử Yên một đường đào vong, trên mặt căn bản không có bởi vì lời Hứa Đỉnh Thiên nói mà thay đổi chút nào. Ở trong lòng bọn họ chỉ có một ý niệm, chính là theo sát phía sau đội trưởng của bọn họ là được rồi, Hứa Tử Yên quyết định thế nào, bọn họ liền nghe theo thế đó.

Hiện thời ở Lang Gia trấn, không tính Lăng Tiêu và Lăng Nhu Nhi, người Hứa gia chỉ còn hai mươi lăm. Ngoại trừ mười người Hứa Tử Yên, Hứa Đỉnh Thiên và Hứa Hạo Lượng, còn có Hứa Hạo Thương mang theo năm mươi người đã chết đi ba mươi hai người. Mười hai người kia đều là từ nhỏ đã sinh hoạt trong gia tộc, lại đi theo Hứa Hạo Lượng rời khỏi gia tộc, sau này bị Hứa Đỉnh Thiên tiếp nhận, dẫn theo bọn họ một đường đi tới Lang Gia trấn, cho nên ở trong lòng bọn họ đối với Hứa Đỉnh Thiên vẫn là nói gì nghe nấy, dù rằng Hứa Tử Yên mang cho bọn họ rung động tương đối lớn.

Bởi vậy, tình cảnh liền chia thành hai loại. Một bên là mười hai đệ tử Hứa gia biểu cảm nghiêm túc nhìn Hứa Đỉnh Thiên, mặt bên là ánh mắt chín người Hứa Kỳ kiên định nhìn Hứa Tử Yên.

Biểu cảm của mọi người đều bị thu hết vào mắt Hứa Tử Yên, đối với hành động của bọn Hứa Kỳ, trong lòng cũng thật bất đắc dĩ, đành phải nhẹ giọng nói: “Ta đồng ý với quan điểm của gia gia, chúng ta vẫn phải mau chóng xuất phát, nhân lúc tin tức còn chưa truyền bá ra ngoài, có thể đi bao xa liền đi bấy xa.”

Nghe xong lời của Hứa Tử Yên, Hứa Đỉnh Thiên và Hứa Hạo Lượng vừa lòng gật gật đầu, tán thưởng nhìn thoáng qua Hứa Tử Yên.

Hứa Kỳ bên cạnh có vẻ đăm chiêu, những người còn lại đều mù mờ không hiểu gì. Nhìn thấy biểu cảm của mọi người, Hứa Đỉnh Thiên khẽ than một tiếng, thầm nghĩ những đệ tử trước mắt vẫn còn quá non nớt, đến khi nhìn thấy cháu trai của mình ở nơi đó mang bộ dạng như có điều suy nghĩ, mới thoáng có chút vừa lòng, chậm rãi nói: “Hiện thời người đuổi giết chúng ta đột nhiên đều biến mất, đợi đến ba ngày sau, Lang Gia trấn phục sinh, mật thám của các gia tộc ở tại đây nhất định sẽ điều tra việc này, dưới tình huống bọn họ điều tra không ra, bọn họ nhất định sẽ đem tin tức truyền về gia tộc. Thử nghĩ xem, nhiều lực lượng như vậy trong gia tộc đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, không có chút dấu vết để lại. Các gia tộc làm sao có thể không phái ra nhân mã tiến đến điều tra tìm kiếm. Như vậy, thời gian dành cho chúng ta trở về gia tộc cũng không nhiều, hơn nữa ở dọc đường rất có thể gặp phải nguy hiểm và chặn giết.”

Mấy đệ tử Hứa gia nghe vậy, sắc mặt lập tức biến đổi, trái tim vừa mới yên ổn lại dậy sóng. Hứa Kỳ nghe gia gia giải thích, nỗi mê hoặc trong lòng cũng sáng tỏ thông suốt, biết đây là gia gia đang chỉ bảo bản thân, liền cảm kích nhìn Hứa Đỉnh Thiên. Mà đám người Hứa Lân và Hứa Thiên Lang, lập tức thay đổi nét mặt, ánh mắt thoáng chốc trở nên kiên định. Hứa Tử Yên đứng cạnh vừa thấy nhóm mấy người Hứa Lân và Hứa Thiên Lang cùng bản thân một đường đào vong dùng ánh mắt kiên định nhìn mình, không khỏi cười khổ một cái nói: “Chư vị sư huynh sư tỷ, trên đường chúng ta trở về, thật sự sẽ hết sức hung hiểm, chúng ta đừng nên khinh thường, vẫn phải cẩn thận cho thỏa đáng.”

“Đội trưởng, chúng ta từ lúc bắt đầu rời khỏi gia tộc đến Bác Vọng thành, lại đến rừng rậm Vô Tận, mãi đào vong cho đến nay, chúng ta cùng nhau vượt qua vô số nguy hiểm, thậm chí gần như đã rơi vào cảnh ngộ tử vong. Nhưng chúng ta cuối cùng vẫn vượt qua được, tình huống bây giờ chúng ta phải đối mặt đã tốt hơn rất nhiều, chúng ta nhất định sẽ an toàn về đến gia tộc. Chỉ là vừa nghĩ đến các gia tộc phương bắc phái ra nhiều lực lượng như vậy tiến đến đuổi giết chúng ta, lại thật không ngờ, ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, ta đã buồn cười.” Hứa Mỹ Nhược mỉm cười thản nhiên nói, đôi mắt đẹp toàn là ý cười, nào có một tia sầu lo.

“Cho dù nguy hiểm thì đã sao? Chúng ta gặp thần giết thần, gặp ma giết ma.” Hứa Lân lạnh lùng tuyên bố, cũng kiên quyết dị thường.

“Đúng vậy đúng vậy, nói không chừng đi theo đội trưởng trải qua thêm một lần nguy hiểm, liền có khả năng gia tăng công lực, đột phá cảnh giới.” Trong đôi mắt Hứa Thiên Lang tràn ngập mong chờ, tự tin bừng bừng nói.

“Hả????”

Mấy đệ tử Hứa gia tới từ gia tộc cùng Hứa Đỉnh Thiên, Hứa Hạo Lượng, cộng thêm Hứa Hạo Thương đều đồng loạt sửng sốt, mắt trợn tròn một cái, cùng lúc nhìn về phía Hứa Thiên Lang, trong lòng khó hiểu thầm nghĩ: “Đây có khi nào là trải qua nguy hiểm khiến thần kinh thác loạn không, còn… còn gia tăng công lực, đột phá cảnh giới.” Hứa Hạo Lượng càng tức giận đến vung tay cho Hứa Thiên Lang một cái tát, quát lớn: “Tiểu tử chết tiệt, ngươi nói bậy bạ gì đó? Đột phá cảnh giới, đột cái đầu ngươi.”

Khoan đề cập tới Hứa Thiên Lang ở nơi đó cúi đầu bị lão cha nhà mình giáo huấn. Mà những người cùng Hứa Tử Yên một đường đào vong nghe được lời Hứa Thiên Lang, lập tức nhớ tới bọn họ dưới áp lực đào vong đột phá tập thể là sự thật. Trong lòng bỗng chốc kích động hẳn lên, lập tức cảm thấy Hứa Thiên Lang nói quá có lý, trước kia sao không phát hiện hắn thông minh thế này nhỉ. Vì vậy ánh mắt cả đám đều rực lửa nhìn Hứa Tử Yên, giống như Hứa Tử Yên chính là linh dược gia tăng tu vi không bằng.

“Nhìn cái gì vậy, không tin à? Chẳng lẽ các ngươi không nhìn ra trong thời gian mấy tháng này, tu vi chúng ta đều tăng cả?” Hứa Thiên Lang vừa dứt lời, tất cả bao gồm Hứa Đỉnh Thiên, lúc bấy giờ mới chú ý tới tu vi đám người Hứa Thiên Lang. Mấy ngày nay bọn họ vừa mới trải qua khổ chiến, lại luôn lo lắng cho Hứa Tử Yên, do đó đều không chú ý tới tu vi đám người Hứa Thiên Lang. Hiện thời nghe Hứa Thiên Lang nói như vậy, mọi người lập tức nhìn ra mười người đào vong trước mắt, tu vi so với thời điểm rời khỏi gia tộc đều tăng trưởng một cấp.

Hứa Đỉnh Thiên và Hứa Hạo Lượng đồng thời giật mình, Hứa Tử Yên cũng thôi đi, nàng trước đó đã che giấu tu vi, hơn nữa người ta từng được tiên nữ tông môn chỉ điểm, còn tu vi đám Hứa Kỳ, Hứa Lân và Hứa Thiên Lang bọn họ vẫn luôn biết rõ. Mọi khi muốn đột phá một cảnh giới đều phải mất thật nhiều năm, cho dù trước mắt là một thế hệ thiếu niên tinh anh của gia tộc cũng không ngoại lệ. Thật không ngờ, đám thiếu niên này mới rời khỏi gia tộc đi ra ngoài đào vong một vòng, chưa đến mấy tháng, vậy mà đột phá, hơn nữa còn là đột phá tập thể, không ai ngoại lệ. Vả lại xem bộ dạng bọn họ, mỗi người lúc này đều đã đạt tới cảnh giới cao nhất của từng người, sẽ lại được thêm một lần đột phá bất cứ lúc nào.

Ánh mắt mọi người đảo qua đảo lại trên người đám Hứa Thiên Lang, sau đó lại nhìn về phía Hứa Tử Yên, trong lòng thầm nghĩ: “Gia tộc xuất hiện một yêu nghiệt như Hứa Tử Yên, đã đủ khiến người khác giật mình, hiện tại lại xuất hiện một đám đệ tử trong khoảng thời gian ngắn đột phá tập thể, chẳng lẽ đây là thiên phú của đệ tử tinh anh, có khi nào những người đứng trước mặt mình chính là đại quái thai Hứa Tử Yên dẫn theo một bang tiểu quái thai? Thật là chỉ cần đi theo bên cạnh quái thai Hứa Tử Yên này, tu vi sẽ không ngừng tăng vọt?”

Mọi người tuy rằng đều cảm thấy cái ý niệm này quái dị đến không thể tin nổi, nhưng chẳng biết tại sao lại có chút tin tưởng, cặp mắt không khỏi lộ ra thần sắc chờ mong, im lặng nhìn Hứa Tử Yên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK