Khuôn mặt thanh tú vô cùng trắng mịn khó cưỡng, khóe mắt đuôi lông mày tỏa ra một loại ngây thơ mà thanh thuần, còn mang theo một loại yêu khí mê người. Hứa Tử Yên khiếp sợ nhìn nữ tử trên phiến đá, không dám có chút động tác nào, rất sợ làm đối phương giật mình tỉnh giấc.
Hứa Tử Yên nhẹ nhàng di động thân thể của mình, không dám tạo ra chút thanh âm, không tiếng động lui về sau, trốn sau một gốc cây đào, vươn đầu ra, lén lút nhìn chăm chú vào nữ tử vẫn đang ngủ say kia.
Hứa Tử Yên thấy nữ tử kia cũng không có phát hiện mình, liền đem tinh thần lực lặng lẽ lan tràn qua, rất nhanh liền đảo qua trên người nữ tử. Phát hiện nữ tử kia chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ mười hai đỉnh, có lẽ đã đạt tới điểm giới hạn đột phá Trúc Cơ kỳ. Khó trách nàng không có phát hiện mình, dựa vào tu vi Luyện Khí kỳ của nàng tất nhiên sẽ không phát hiện Hứa Tử Yên Trúc Cơ kỳ tầng thứ năm.
Thế nhưng khiến Hứa Tử Yên khiếp sợ chính là, nàng từ trên người một nữ tử có một loại cảm giác rất kỳ quái, chính là nữ tử kia phảng phất không phải nhân loại, mà là một thể hòa hợp với cây đào khổng lồ phía sau nàng ấy. Lẽ nào nàng ấy là một cây đào yêu?
Hứa Tử Yên ở tại Thái Huyền tông một tháng, đã ở tàng thư các xem không ít tạp thư. Đương nhiên biết cây cỏ cũng có thể tu luyện thành yêu. Chỉ có điều cây cỏ nếu như muốn tu luyện thành yêu, là cực không dễ dàng. Không chỉ yêu cầu hoàn cảnh hà khắc, hơn nữa thường là còn chưa đợi các nàng tu luyện thành yêu, đã bị tu sĩ hay yêu thú ăn mất. Mà dù có tu luyện thành yêu, các nàng cũng khác với động vật tu luyện. Yêu thú khi tu luyện ra hình người, còn có thể bảo lưu tu vi bản thân.
Song cây cỏ thì khác, chúng nó một khi tu luyện ra hình người, một thân tu vi sẽ biến mất. Phải tu luyện một lần nữa, bắt đầu từ cơ bản nhất. Hôm nay, Hứa Tử Yên đã cơ bản xác định nữ tử trước mắt này chính là đào yêu. Cây đào khổng lồ kia chính là lời giải thích tốt nhất, mà cây đào khổng lồ kia còn may mắn đúng lúc sinh trưởng trên mạch linh thạch lộ thiên, nếu như không có tu sĩ hoặc yêu thú phát hiện địa phương này, thì thật sự không muốn thành yêu cũng khó. Chỉ là, Hứa Tử Yên vẫn nghĩ không thông chính là, sao chẳng có tu sĩ hay yêu thú nào phát hiện cái động tiên này, theo lý thuyết, ở đây cũng không phải quá mức bí ẩn?
Đang nghĩ tới đây, Hứa Tử Yên đột nhiên cảm giác được có một luồng khí tức yêu thú từ trên bầu trời truyền tới, đưa mắt nhìn lên không trùng, thì phát hiện hai điểm đen đang lấy tốc độ cực nhanh đáp xuống mặt đất. Ánh mắt Hứa Tử Yên chợt lóe sắc xanh thẳm, trong mắt Côn Bằng của nàng, lập tức hiện rõ hai con chim ưng khổng lồ đang cấp tốc lao xuống.
Lúc này, đào yêu kia cũng bừng tỉnh từ giấc ngủ say, hoang mang rối loạn bò dậy từ trên phiến đá, ngẩng đầu nhìn hai điểm đen phía không trung đang càng ngày càng gần. Hai tay khẽ động, từ mỗi bàn tay kéo dài ra một dải lụa hồng phấn, ánh mắt phẫn nộ lại có chút sợ hãi nhìn chăm chú vào hai con đại ưng đang tiến tới gần.
Hứa Tử Yên vận dụng mắt Côn Bằng, đã sớm nhìn ra hai con đại ưng chỉ là hai tam giai yêu thú, tương đương với tu vi Luyện Khí kỳ đỉnh. Thật ra cũng chỉ sàn sàn với tu vi đào yêu kia, thế nhưng hôm nay có tới hai con đại ưng, đào yêu kia khó có thể ứng phó.
Hứa Tử Yên im lặng chăm chú quan sát hai con đại ưng, rất nhanh thì nhìn ra hai con đại ưng chỉ là hai con ưng còn nhỏ. Khó trách cấp bậc sẽ thấp như vậy. Phải biết rằng, có đại ưng trưởng thành nào mà không phải ngũ giai yêu thú trở lên.
Có lẽ hai con đại ưng đang phi hành tại không trung, thì phát hiện cái sơn cốc này. Phải biết rằng thị lực đại ưng vô cùng kinh khủng, cho dù là phi hành trên cao, dù trên mặt đất có một con thỏ, cũng sẽ bị chúng phát hiện. Huống hồ là một khu rừng đào rộng lớn như vậy.
Hai con đại ưng trên không trung bay cấp tốc, phát ra một tiếng kêu hưng phấn rung trời, bay thẳng tới đào yêu kia, xem dáng dấp là biết, chúng nó muốn ăn sống đào yêu kia. Ngay trước mắt Hứa Tử Yên, đào yêu vung hai dải lụa dài trong tay, cùng hai con đại ưng chiến đấu.
Hai con đại ưng liên tục xoay quanh trên không, hai dải lụa trong tay chia ra công kích từng con. Vốn dĩ Hứa Tử Yên cho rằng, đào yêu sẽ nhanh chóng thua trận, bị hai con đại ưng chia ra ăn. Thế nhưng ngoài dự liệu của Hứa Tử Yên chính là, đào yêu đứng dưới cây đào khổng lồ, không chỉ dùng hai dải lụa trong tay công kích hai con đại ưng, cây đào khổng lồ phía sau nàng trong giây lát điên cuồng kéo dài cành, tựa như một nhánh cây mọc dài, đánh về hướng hai con đại ưng trên không trung.
Song đừng tưởng hai con đại ưng kia còn chưa thành niên, thế nhưng cánh đã cứng như lưỡi dao, lợi trảo càng hệt như một thanh chủy thủ sắc bén, đem nhánh cây đào quấn khắp bầu trời cắt cho nát bấy. Chính là hai dải lụa trong tay đào yêu cũng bị hai con đại ưng chụp thành mảnh nhỏ. Mắt thấy một trong hai con đại ưng sắp nhào tới trước mặt đào yêu kia, một phát mổ lên vai đào yêu, vậy mà mổ rớt luôn cánh tay đào yêu xuống, giương cánh vọt lên không, ngửa đầu nuốt trọn cánh tay đào yêu xuống. Trong mắt Hứa Tử Yên, chỉ thấy trên thân con đại ưng trong giây lát bùng phát một tầng ánh vàng, dĩ nhiên mơ hồ mà đột phá. Hứa Tử Yên thầm chấn động, tinh tường cảm nhận được, con đại ưng này sẽ đột phá đến tứ giai yêu thú.
Bên tai chợt nghe được đào yêu la lên một tiếng, phát hiện một con đại ưng khác cũng đang mổ đứt một cánh tay của đào yêu, song song trên thân nó cũng hiện ra một tầng ánh vàng.
Thân thể đào yêu này vậy mà có tác dụng lớn như vậy, Hứa Tử Yên thấy một màn này rất là dao động. Mắt thấy hai con đại ưng lại một lần nữa đánh về phía đào yêu, mà sắc mặt đào yêu đã ảm đạm, ánh mắt oán hận cực kỳ trừng mắt con đại ưng đang nhào tới mình, trên người lóng lánh một trận ánh sáng màu hồng, rõ ràng là muốn tự bạo.
Hứa Tử Yên làm sao có thể để đào yêu kia tự bạo, thân hình chợt lóe, liền phóng lên trên một con đại ưng tại không trung, tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ năm như núi đè ép về phía con đại ưng.
Con đại ưng lập tức cảm thấy nó tựa như bị một tòa núi lớn đè lên, vậy mà không thể nhúc nhích mảy may, toàn bộ thân thể rơi xuống đất. Hứa Tử Yên vung quyền, kim quang lóe ra, đúng là quyền pháp Bảo Khí quyền hệ kim, một quyền hung hăng nện lên đầu con đại ưng.
Ầm một tiếng vang dội, đầu con đại ưng bị một quyền của Hứa Tử Yên đập nát, thi thể rơi xuống đất. Đào yêu bị tiếng nổ bên cạnh làm hoảng hốt, cúi đầu nhìn lại, phát hiện đại ưng thương tổn mình bỗng chốc đứng đờ ra ở nơi đó, không biết đây là có chuyện gì.
Một con đại ưng khác đương nhiên cảm giác được khí tức mạnh mẽ của Hứa Tử Yên, hai cánh giang ra, bỗng nhiên bay lên cao, tính trốn đi. Hứa Tử Yên nào dám cho nó trốn đi, nếu như để nó trốn đi như vậy, ai biết nó có thể đưa tới trưởng bối của nó hay không, phải biết rằng đại ưng trưởng thành thấp nhất cũng là ngũ giai yêu thú, kể cả là Hứa Tử Yên đối phó cũng rất phiền phức.
Hợp thành chỉ quyết, một ngón tay chỉ về hướng con đại ưng trên không, một thanh phi kiếm từ trong nhẫn trữ vật giống như một luồng ánh sáng bay ra. Trong nháy mắt liền đuổi theo con đại ưng kia, sau đó xoay tròn vây bắt nó, đầu con đại ưng liền tách rời thân thể, rơi xuống mặt đất. Theo sát sau nó chính là thân thể không đầu của con đại ưng.
Hứa Tử Yên đi tới trước thi thể hai con đại ưng, biết loại yêu thú như đại ưng, trước khi trưởng thành không có nội đan. Có điều thân thể nó cũng chính là bảo vật, đều là một vài nguyên liệu luyện khí tuyệt hảo. Máu đương nhiên càng là thứ tốt để chế tác phù bảo. Cho nên, Hứa Tử Yên cũng không để ý tới đào yêu vẫn đang ngây ngốc đứng ở kia, vội vàng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra bình ngọc thu máu đại ưng. Đợi thu xong, mới vung tay thu hai thi thể đại ưng vào vòng trữ vật.
Quay đầu lại nhìn đào yêu vẫn đang đứng đó, ánh mắt Hứa Tử Yên lóe lên, trong lòng quả thực vẫn chưa quyết định. Đào yêu trước mắt không thể nghi ngờ là một thứ tốt giúp tăng trưởng công lực, so với đan dược còn tốt hơn. Nếu như dùng nàng làm thuốc dẫn, không biết có thể luyện chế ra bao nhiêu lô thượng phẩm đan dược.
Hứa Tử Yên im lặng tìm kiếm trong truyền thừa, vậy mà phát hiện đào yêu này dĩ nhiên có thể luyện chế cửu phẩm đỉnh cấp đan dược. Trong khoảng thời gian ngắn, lòng Hứa Tử Yên không khỏi dao động.
Song về phương diện khác, cũng khiến Hứa Tử Yên vô cùng khó xử. Dù nói thế nào, đào yêu trước mắt đã tu luyện thành hình người, trong mắt Hứa Tử Yên, nàng rõ ràng chính là một con người. Cứ như vậy ăn sống một người, hay dùng một người để luyện đan, Hứa Tử Yên thật đúng là không qua nổi một cửa lòng mình.
Mà giữa lúc Hứa Tử Yên đang miên man suy nghĩ, đào yêu kia cũng vô cùng dè chừng và sợ hãi nhìn Hứa Tử Yên. Nàng vừa rồi thấy được Hứa Tử Yên chỉ giơ tay nhấc chân đã đánh gục hai con đào yêu xúc phạm mình, mình khẳng định không phải đối thủ của tu sĩ nhân loại trước mắt.
Cảm giác của yêu loại vô cùng nhạy cảm, từ ban đầu nàng đã cảm nhận được một tia sát khí trên người Hứa Tử Yên, thế nhưng tiếp đó liền cảm giác được tia sát khí kia dần dần biến mất. Chỉ là cảm giác được khí tức trên người vị tu sĩ nhân loại đối diện cũng không ổn định, tựa hồ còn đang do dự điều gì.