Chương 135:
“Không có lửa làm sao có khói, Mục Cảnh Thiên nhất định có ý này, nếu không tại sao lại có tin tức lớn đến như vậy; hơn nữa Vân Duệ cho đến hiện tại cũng không đứng ra đưa ra bắt kỳ thông báo đính chính nào!” Hạ Thiên nói.
Lời này của Hạ Thiên, Hạ Tử Hy đương nhiên có thể hiểu rõ.
Cô suy nghĩ một lát rồi nói: “Ba cứ yên tâm; con nhất định sẽ không để Hạ thị xảy ra bất kỳ chuyện gì; chỉ cần cho con thời gian hai ngày, con nhất định sẽ xử lý ổn thỏa chuyện này!” Hạ Tử Hy chắc chắn nói.
Nghe đến đây, Hạ Thiên sửng người nói: “Con có cách gì?”
“Ba, ba cứ yên tâm là được!”
“Tử Hy, lần này ba gọi điện thoại đến chỉ muốn tìm hiểu rõ tình hình đang xảy ra mà thôi; hoàn toàn không có ý gì khác; những chuyện xảy ra vào ba năm trước ba tuyệt đối sẽ không để nó tái diễn thêm một lần nữa!” Hạ Thiên nhấn mạnh từng câu từng chữ trong điện thoại.
Sau khi Hạ Tử Hy nghe thấy những lời này, có chút im lặng, sau đó lên tiếng: “Con biết rồi, ba cứ yên tâm đi; không xảy ra chuyện gì đâu mà!”
Nghe giọng điệu chắc chắn của Hạ Tử Hy, Hạ Thiên nhíu mày: “Con có phải hay không đã có cách giải quyết?”
“Tạm thời hướng giải quyết con cũng không chắc có thể sử dụng được hay không; nhưng ba nhất định phải tin con.
Sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu!” Hạ Tử Hy nói.
Nếu Hạ Tử Hy đã nói như vậy thì Hạ Thiên cũng không còn lời nào để nói: “Vậy được, nếu như con có bất kỳ thông tin nào nhất định phải gọi điện thoại thông báo cho ba biết!”
“Được, con biết rồi!” Hạ Tử Hy trả lời Sau khi cúp điện thoại, Hạ Tử Hy đem điện thoại đặt trên bàn; sau một hồi suy nghĩ cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
Sau khi dùng xong bữa sáng, Hạ Tử Hy quyết định không đến công ty, chỉ thay một bộ quần áo mới, sau khi rời khỏi nhà liền trực tiếp đến khu trung tâm thương mại mua ít lá trà làm quà, cuối cùng bắt xe đi đến một địa điểm.
Nơi cô đến cũng xem như là khu vực có địa thế tốt nhất thành phố A, từng dãy biệt thự liền kề, chứng tỏ các chủ nhân của những căn nhà này không giàu có cũng là người có địa vị.
Xe dừng trước cổng một căn biệt thự, Hạ Tử Hy lập tức bước xuống, tay cầm đồ đạc, trực tiếp bước lên phía trước.
Sau khi nhắn chuông cửa, rất nhanh liền có người bước ra ngoài.
Nhìn thấy người đang đứng trước cửa, người bên trong có chút chần chừ: “Xin hỏi cô là ai?”
“Chị Trương, chị không nhớ em sao?” Hạ Tử Hy mỉm cười với người phụ nữ đối diện.
“Cô là…?” Chị Trương nhíu mày nhìn người con gái đang đứng trước mặt, chỉ cảm thấy cô có chút quen mắt, nhưng vẫn cảm giác như chưa hề gặp qua.
“Là em, Hạ Tử Hy!”
Hạ Tử Hy?
Nghe đến cái tên này, chị Trương có chút kinh ngạc nói: “Thiếu phu nhân? Cô…cô không giống trước đây!”
“Vậy sao?” Hạ Tử Hy cười nhạt.
“Đúng vậy, quá khác biệt rôi!” chị Trương kích động nói.
Hạ Tử Hy cười: “Mục tổng có nhà không?”
“Có, có, Mục tổng có ở nhà, ông đang dùng bữa sáng!”
Chị Trương nói.