Chương 308:
Đối với cô mà nói, sự việc đã trôi qua thì cứ để nó trôi qua, không muốn khiến cho sự việc này càng thêm nghiêm trọng và phức tạp.
Nhìn dáng vẻ lo lắng của Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục lúc này mới lên tiếng: “Em yên tâm, anh đảm bảo tuyệt đối sẽ không làm ra bắt cứ chuyện gì quá đáng đâu!”
“Thật ra mọi chuyện đều đã xảy ra rồi!” Hạ Tử Hy nói.
Nhìn bộ dáng kiên trì của Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục suy nghĩ trong chốc lát sau đó gật đâu nói: “Được, nêu em đã kiên trì như vậy, thì anh cũng sẽ không có bắt kỳ động thái gì!” Hạ Tử Dục nói, tránh cho Hạ Tử Hy không được vui.
Sau khi nghe câu nói khẳng định của Hạ Tử Dục, Hạ Tử Hy lúc này mới có thệ yên tâm nở nụ cười: “Anh hai, em hiểu rõ anh cũng chỉ vì lo lắng cho em, nhưng những chuyện này cũng đã xảy ra rồi, chúng ta cứ đề nó trôi qua đi; em không. muốn anh vì những chuyện này mà cảm thấy lo lắng, hơn nữa cũng không muốn anh vì em làm bắt kỳ chuyện gì, tâm ý của anh em hiểu rõ!” Hạ Tử Hy nói.
Lời này của cô, Hạ Tử Dục chỉ đành gật đâu nói: “Được, anh biết rồi!”
Sau khi nghe Hạ Tử Dục đã đồng V Hạ Tử Hy lúc này mới trở nên yên tâm. Sau đó, tiệp tục cùng Hạ Tử Hy trò chuyện vài câu liền rời đi.
“Em ở nhà cố gắng nghỉ ngơi, nếu có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anhl”
Hạ Tử Dục nói.
Hạ Tử Hy gật đầu, sau đó Hạ Tử Dục liền chào tạm biệt cô.
Anh ta vừa rời khỏi, Hạ Tử Hy liền ngã người mềm oặt năm trên ghế sofa, trò chuyện cùng người khác lâu như vậy, cô có chút buôn ngủ nhưng lại không có cảm giác đói bụng, Sau đó, Hạ Tử Hy liền chợp mắt thiếp đi!
Giác ngủ này, chớp mắt một lát khi tỉnh lại đã đên buổi chiều.
Điện thoại bị cô chỉnh sang chê độ im lặng, nằm im một góc trên bàn, thói quen của Hạ Tử Hy chính là sau khi thức dậy chính là kiểm tra điện thoại một lần, Tủ hợp lúc này vừa nhìn điện thoại thì màn hình hiên thị cuộc gọi đó, hơn nữa không phải ai khác chính là Đô Đô.
Hạ Tử Hy không chút chân chừ liền nhắc máy: “Alol”
“Hạ Tử Hy, cậu làm sao bây giờ mới nhận điện thoại của mình chứ?” vừa nhận điện thoại, Đô Dô lập tức hét lên.
“Có chuyện gì vậy?” Hạ Tử Hy lười nhác nói, vừa mới tỉnh ngủ hai mắt có chút không thích ứng được, không cách nào mở lớn như bình thường.
“Cậu có biết mình đã gọi biết bao nhiêu cuộc điện thoại cho cậu không?
Tải app truyện hola đọc tiếp nhé cả nhà! Cậu vậy mà không bắt máy lần nào?”
Đô Đô oán trách nói.
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy ngây ngồc chút lát sau đó lên tiêng: “Mình đang ngủ, điện thoại chỉnh sang chế độ im lặng, cho nên không nghe thấy chuông báo!”
“Hiện tại đã nghe ra rồi!” Đô Đô nói.
Hạ Tử Hy có thể nghe thấy tiếng thở dốc của Đô Đô truyền đến từ bền kia điện thoại: “Thật ngại quá khiến cậu lo lắng rôi! Cậu đang làm gì vậy?”
“Hiện tại mình cần phải rời thành phô đi công tác, tính gọi một cuộc điện thoại thông báo cho cậu biết, nhưng ai ngờ được lại không liên lạc được, sau đó mình đã xin nghỉ phép đề đến tìm cậu!” Đô Đô nói.
Nói đến chuyện này, Hạ Tử Hy thật sự cảm thấy có chút có lỗi.
“Được rồi! Mình xin lỗi, mình đi ngủ nên chỉnh điện thoại sang chế độ im lặng, cho nên không nghe thấy cậu gọi đến!” Hạ Tử Hy nói.