CHƯƠNG 196:
Khi nhìn thây bó hoa Hoa hông Champagne Roses, Hạ Tử Hy thoáng chút ngây người: “Tại sao lại mua hoa tươi tặng em?”
“Lần đầu tiên hẹn em ăn cơm, làm SaO CÓ thể không mua hoa tươi để biểu hiện sự tôn trọng mà anh dành cho em chứ!” Leo mỉm cười nói.
Nhưng chuyện này có chút…
Hạ Tử Hy nhíu mày.
Không lẽ người tặng bó hoa sáng nay không phải là Leo?
Nhìn thấy dáng vẻ chăm chú của cô, Leo cũng quan sát biểu hiện trên khuôn mặt cô, sau đó nói: “Thế nào?
Em không thích hoa hồng Champagne Roses sao?”
Hạ Tử Hy lập tức lắc đầu: “Không có, chỉ là sáng hôm nay cũng có người tặng em một bó hoa hông Champagne Roses, em cứ nghĩ rằng người đó là anhl”
Leo sửng sốt, sau đó mỉm cười nói: “Người con gái xuất sắc luôn có rất nhiêu người hâm một”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy mỉm cười, cũng không đắn đo suy nghĩ về vấn đề này nữa.
Lúc này, nhìn sang Leo đang lái xe, cô biết rằng Leo từ trước đến nay đều rất ít khi tự mình lái xe, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Hôm nay tại sao anh lại tự lái xe đến vậy?” – “Cùng em hẹn đi ăn cơm, không lẽ anh mang cả tài xế theo?” Leo mỉm cười nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười, như nhớ đến chuyện gì đó: “Đúng rôi, anh hiện tại đang ở đâu?”
“Trước mắt anh tạm thời ở khách sạn!”
“Anh không phải có nhà ở thành phố A sao? Tại sao còn phải ở khách sạn?”
“Căn hộ trước mắt vẫn đang được trang trí lại, chờ sau khi đã hoàn thành các bước chỉnh sửa liền có thể dọn vào!” Leo không nhanh không chậm nói.
Nghe đên đây, Hạ Tử Hy quay mặt sang nhìn anh ta nói: “Nghe ý của anh…chính là muốn thường xuyên ở lại thành phố AI”
“Chuyện này vẫn còn chưa chắc BiẾn” nhưng trước mắt sẽ không rời đi nhanh như: vậy!” Leo chậm rãi nói ra dự định của mình.
Sau khi nghe xong, Hạ Tử Hy gật đâu.
“Thế nào? Em không muốn anh ở lại nơi này?”
“Tất nhiên không phải rồi, chỉ là có chút bắt ngờ, người nhà của anh đều ở nước ngoài, chỉ có một mình anh ở đây, em chỉ lo lắng anh sẽ cảm thấy cô đơn mà thôi!” Hạ Tử Hy nói.
“Nếu sợ anh cảm thấy cô đơn, thì thường xuyên ở bên anh đi!” Leo nói.
Câu nói này vừa nói dứt lời, trong không khí có chút ngượng ngùng.
Hạ Tử Hy nhìn Leo, Leo cũng có chút ngây người sau đó mỉm CƯỜI nói: » của anh chính là em có thể thường xuyên đến thăm anh, hai người chúng ta cùng trò chuyện với nhau!”
Sau khi nghe xong lời giải thích này của hắn, cả hai người đều mỉm cười.
“Chuyện này thì tất nhiên rồi, mặc dù anh cũng là người thành phô A, nhưng lại không sinh ra và lớn lên ở đây, em tất nhiên phải chăm sóc tốt cho anh rồi!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.
Thời gian hai năm ở London, cũng là do Leo chăm sóc cho cô.
“Một lời đã định!” Leo cũng không khách khí lên tiếng, nghe đến lời hứa này của cô nhất định phải năm chặt lây.