Chương 340:
“Ba, mẹ, bà nội!” Mục Cảnh Thiên, bước vào phòng khách, liền lên tiếng chào hỏi.
Lão phụ nhân cũng chính là Mục lão thái thái đang ngôi bên trong, dù cho tuổi tác đã lớn nhưng nhìn vẫn vô củng điềm đạm, khi bà nhìn thấy Mục Cảnh Thiên liền nói: “Cảnh Thiên, Tiểu Hy đâu? Không phải nói sẽ cùng cháu trở vê hay sao?”
“Bà nội, cháu ở đây!” Mục lão thái thái vừa dứt lời, giọng nói Hạ Tử Hy liền vang lên sau lưng, từ phía huyện quan vang lên.
Một thân váy màu vàng nhạt, càng khiến cho khí chất của cô càng trở nên nhu hòa địu dàng.
Hạ Tử Hy lúc này cùng người hai năm trước rõ ràng là hai người khác nhau, nhưng ánh mắt sắc bén của Mục lão thái thái chỉ cần một ánh mắt liền nhìn ra người trước mặt là Hạ Tử Hy!
Ánh mắt Mục lão thái thái lóe sáng, lập tức mỉm cười lên tiếng: “Đây không phải là Tiểu Hy của bà sao?”
Hạ Tử Hy mỉm cười cũng đáp lời bà: “Đây không phải là bà nội của cháu sao?” vừa nói, Hạ Tử Hy liền nhanh chân bước đến. Sau đó hai người liền ôm lấy nhau.
Lúc này, Mục lão thái thái nhìn cô trách cứ: “Con nha đầu này, cũng không gọi cho ta một cuộc điện thoại nào!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Bà nội, thật xin lỗi!”
“Cháu đáy…nếu như không phải nghe thây giọng nói của cháu, bà già này thật sự có chút không nhận ra dư” đâu!” Mục lão thái thái nhìn Hạ Tử Hy nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Ánh mắt của bà nội vân tôt như vậy, vẫn luôn trẻ trung như vậy, so với ánh mắt của những người khác còn tốt hơn!” trong lòng nói có ân ý, chính là nhắc đến Mục Cảnh Thiên.
Mục Cảnh Thiên lúc này đứng một bên, khi nghe câu nói này của Hạ Tử Hy liền liếc nhìn cô, nhưng cũng không lên tiếng.
Cũng vì dáng vẻ Mục lão thái thái thân thiết với Hạ Tử Hy khiến cho hắn có chút ghen tị.
Người phụ nữ này. đối với ai cũng tốt, chỉ khi đối diện với Mục Cảnh Thiên hắn vẫn luôn lộ ra bộ dạng phòng bị.
Trực tiếp trợn mắt nhìn Hạ Tử Hy sau đó nói: “Bà nội, bà cưng chiều cổ ây đến mức vô pháp vô thiên rôi, hiện tại không sợ cháu chút nào!”
Nghe vậy, Mục lão thái thái có chút sửng sốt, liên nói: “Thật sao?”
“Còn không phải hay sao?”
Ai có thể ngờ được Mục lão thái thái vui mừng đến mức muốn bật dậy: “Tiểu Hy, làm tốt lắm, bà nội thật không nhìn lầm cháu!”
Mục Cảnh Thiên: “…”
Hạ Tử Hy ngược lại chỉ mỉm cười.
Hơn nữa lúc này toàn bộ người Mục gia đều bật cười.
“Bà nội, người có phải bà nội ruột của con hay không?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Không phải! Ta là bà nội của Tiểu Hy!” Mục lão thái thái trực tiệp phủ nhận nói.
Mục Cảnh Thiên thật sự không biết phải trả lời như thê nào mới đúng.
Mọi người vui vẻ cười đùa, Hạ Tử Hy lúc này nhìn sang người đang đứng bên cạnh, mỉm cười lên tiêng: “Mục phu nhân!”
Ba chữ Mục phu nhân này, không biết khiến cho biết bao nhiêu người cảm thán đây!