Chương 316:
Tông Kỳ đứng một bên, nghe đoạn đói thoại giữa Hạ Tử Hy cùng Mục, Cảnh Thiền, nhưng từ đầu đến cuối đều không lên tiêng. Tính cách không giông nhau, phong cách làm việc cũng khác biệt, hán không nhất thiệt phải ganh đua thiệt hơn với Mục Cảnh Thiên.
Lúc này, Hạ Tử Hy ngồi xốm xuống, thu dọn những mảnh vỡ dưới nên đất, Mục Cảnh Thiên trực tiếp áp sát đến gân, Hạ Tử Hy ngạc nhiên nói: “Anh muốn làm gì?”
“Tôi giúp cô nhặt mảnh vỡ!”
Hạ Tử Hy lúc này thật sự nghĩ rằng Mục Cảnh Thiên lại tốt bụng như vậy sao? Không lẽ nói hắn đã bị cô giáo dục thành công rồi hay sao?
“Không cần. Tôi tự mình thu dọn được rồi!” vừa nói, Hạ Tử Hy tiếp tục thu dọn, nếu để cho Mục Cảnh Thiên giúp một tay, e rằng việc này càng làm càng rôi.
Nhưng Mục Cảnh Thiên khi nào trở tiểnh† người biết nghe lời người khác, muốn hắn không làm thì hắn càng phải làm cho bằng được.
“Tôi nói rồi tôi muốn giúp cô!”
Tải app truyện hola nhé cả nhà! “Thật sự không cần..”
Ngay khi hai người đang ngồi nhặt mảnh vỡ dưới đất, trong khoảnh khắc tranh giành bàn tay Mục Cảnh Thiên vô ý bị mảnh thủy tỉnh cứa phải, chảy máu!
Hai người đồng thời sửng người, ngay lúc này Mục Cảnh Thiên liên hét lớn: “Hạ Tử Hy, cô muôn mưu sát chồng mình sao?”
Nhìn dáng vẻ chuyện bé xé to của Mục Cảnh Thiên, chỉ đồi lại một trận khinh thường từ Hạ Tử Hy. Nhưng điều khiến cho cô trợn mắt khinh thường chính là câu nói vừa rôi của Mục Cảnh Thiên.
“Là do chính anh nói muốn giúp đỡ, hơn nữa chỉ bị xước một chút, có cần phải chuyện bé xé rạ to như vậy không?” Hạ Tử Hy nói.
“Bị xước tay cũng không phải là tay của cô, Hạ Tử Hy cô có biết bàn tay An tôi quý giá đến mức nào không?
Từng giờ từng phút đều có thể kiếm được hàng chục triệu!” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy nhân mạnh từng chữ.
Hạ Tử Hy: ”…băng bó cho anh là được rồi chứ gì?” vừa nói, Hạ Tử Hy liền đứng lên, dọn dẹp những mảnh vỡ thủy tỉnh vào thùng rác, sau đó tìm hộp cứu thương.
Dõi mắt nhìn theo bóng lưng Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiện ngồi trên ghế sofa, khóe môi nhéch lên một nụ cười đắc thăng.
Tống Kỳ đứng một góc không xa, nhìn hai người bọn họ, ánh mắt thâm sâu, nhưng cũng không lên tiếng.
Tống Kỳ đứng một góc không xa, nhìn hai người bọn họ, ánh mắt thâm sâu, nhưng cũng không lên tiếng: Vài phút sau, Hạ Tử Hy từ trong phòng ngủ bước ra, trong tay câm theo một hộp cứu thương.
Ngồi đến kế bên Mục Cảnh Thiên, sau khi mở hộp cứu thương liền lây cồn sát khuẩn vét thương cho hắn, sau đó lây băng dán chuân bị băng bó vết thương.
Nhìn dáng vẻ thành thục chuẩn bị đô của cô, Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy hỏi: “Cô bình thường cũng hay giúp người khác băng bó vết thương sao?”
“Đúng vậy!
Tâm trạng Mục Cảnh Thiên lập tức không vui, trong lòng cái tên bật lên chính là Tông Kỳ, nhưng vẫn nhịn lại trực tiếp hỏi cô: “Là ai?”
Nhìn bộ dạng kích động như muôn ăn sông người khác của Mục Cảnh Thiền, cánh tay đang vươn ra chuẩn bị băng bó cho hẳn vội vàng thu tay lại.
Hạ Tử Hy nhướng mắt nói: “Tôi trước đây từng học qua hai tháng. cấp cứu ý tê, cho nên bình thường cũng hay giúp đỡ người khác xử lý vêt thương mà thôi!”
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên liền nhìn cô: “Chỉ có như vậy?”