Chương 226:
Hạ Tử Hy lúc này.
Sau khi cùng Lăng Tiêu Vân đàm phán xong xuôi, tâm trạng vui vẻ lên rât nhiêu.
Thật ra cô vô cùng mong ngóng Lăng Tiêu Vân có thể đền tìm mình, như vậy cô mới có cơ hội đem mọi chuyện nói ra rõ ràng.
Nghĩ đến đây, tâm trạng cô không tệ.
Sau khi quay về làm việc, cả tâm trạng cũng thay đổi ít nhiều.
Buổi chiều, Hạ Tử Hy như thường lệ tan ca, vệ nhà nâu cơm, ăn cơm, mọi chuyện diễn ra một cách bình thường.
Cho đến khi chín giờ tối, khi Hạ Tử Hy chuẩn bị đi nghỉ ngơi, lúc này điện thoại cô đột nhiên vang lên.
Khi nhìn thây sô điện thoại của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy có chút do dự, có chút không muốn nghe máy, nhưng nhớ đến những lời cảnh cáo của Mục Cảnh Thiên, cô cuỗi cùng vẫn nhấn nút nhận cuộc gọi.
“Alol”
“Cô đang ở đâu?”
“Tất nhiên là ở nhà rồi!”
“Đến đón tôi!” Mục Cảnh Thiên lên tiêng.
“Ta “Đến Miss đón tôi!” Mục Cảnh Thiên lập lại.
Miss!
Hạ Tử Hy đương nhiên biết nơi đó, quán bar sa hoa, lộng lẫy nhất thành phô A. ` “Khuya rồi, tôi đi ngủ đây!” Hạ Tử Hy nói, hoàn toàn không có chút ý vui vẻ gì.
“Hạ Tử Hy!!!” Bên kia điện thoại, Mục Cảnh Thiên gẳn từng tiếng gọi tên cô.
“Có chuyện gì?”
“Tôi sẽ ở đây đợi cô, nếu như cô không đến, vậy tôi lát nữa sẽ đến tìm cô!” vừa nói hết câu liền lập tức cắt ngang điện thoại.
Hạ Tử Hy nhíu mày, nhìn điện thoại, có chút ngây ngôc.
Nghĩ đến những lời đã nói sáng nay với Lăng Tiêu Vân, cô suy nghĩ trong chốc lát, sau đó liền đưa ra một quyêt định.
Tìm kiếm số điện thoại của Lăng Tiêu Vân rôi gửi cho cô ta một tỉn nhãn.
Sau khi gửi đi, tâm trạng cô trỏ nên tốt hơn rất nhiều, liên năm trên giường chuẩn bị nghỉ ngơi.
Ngay lúc này điện thoại của cô lại vang lên lần nữa.
Hạ Tử Hy nhíu mày nhìn sang điện thoại bên cạnh, sau đó nhìn thầy tên Leo hiển thị trên màn hình điện thoại, cộ có chút sửng sốt sau đó lập tức câm điện thoại lên.
“Alol”
“Em đã ngủ chưa?”
“Vẫn chưa đâu!”
“Hay là ra ngoài uống chút gì đi?” Leo lên tiêng.
“Chuyện này…”
“Anh ở đây cũng quen biết ai cả, trừ em ra cũng không thê tìm được người thứ hai!” Leo nói.
Hạ Tử Hy ngây người đột nhiên nhớ lại những ngày tháng mình du học ở London, những ngày đầu tiên khi mới qua, môi trường xa lạ lại không quen biệt với bât kỳ ai, những ngày đâu mới quen Leo còn cảm thây người ta giúp đỡ mình chắc chắn có mục đích, nghĩ đến điều này cô không nhịn được bật cười.
“Được, anh đang ở đâu?”