Chương 306:
Lúc này, Hạ Tử Dục nhíu mày nói: “Không nghĩ đến Hà Lục Nguyên lại †o gan như vậy, chuyện như thê này cũng có thể làm ra được, anh tuyệt đôi sẽ không buông tha cho ông tai”
Hạ Tử Dục nhân mạnh từng chữ nói.
Nhìn Hạ Tử Dục, Hạ Tử Hy cũng có chút lo lắng, sợ rằng hắn ta sẽ làm ra những chuyện phạm pháp.
“ÀIO “Anh hai!”
“Tiểu Hy!”
Vừa nhận được điện thoại, liền nghe thấy âm thanh căng thẳng của Hạ Tử Dục: “Em hiện tại đang ở đâu? Có bị làm sao không?”
“Em hiện tại đã xuất viện về nhà rồi, cũng không. có chuyện gì!” Hạ Tử Hy lạnh nhạt nói.
“Những ngày này em đã đi đâu vậy?”
Hạ Tử Dục lo lắng hỏi.
Dù sao, Hạ Tử Dục sớm muộn gì cũng điều tra được, Hạ Tử Hy cũng không có ý che dấu, liên đem mọi chuyện nói lại với anh ta.
Hạ Tử Dục sau khi nghe hết câu chuyện, bên kia đầu điện thoại im lãng vài giây lúc này mới phản ứng lại: “Em nói răng chính là do Mục Cảnh Thiên cứu em sao?” Hạ Tử Dục hỏi, nghỉ ngờ bản thân nghe lầm.
“Đúng vậy!” Hạ Tử Hy gật đầu, cũng không cô ý che dấu, có những.
chuyện căn bản không cách nào che dâu được.
Hạ Tử Dục lại tiếp tục ngây người nói: “Tiểu Hy, em ngoan ngoãn. ở nhà chờ anh, không được đi đâu cả. Anh hiện tại lập tức qua đói”
“Anh hai, không cần đâu…”
“Cứ ở nhà chờ anh là được!” vừa nói, Hạ Từ Dục liền lập tức ngắt điện thoại.
Hạ Tử Hy nhìn điện thoại, nhíu mày, cuối cùng cũng không nói thêm điêu gì khác.
Hạ Tử Dục lo lắng hỏi.
Dù sao, Hạ Tử Dục sớm muộn gì cũng điều tra được, Hạ Tử Hy cũng không có ý che dấu, liên đem mọi chuyện nói lại với anh ta.
Hạ Tử Dục sau khi nghe hết câu chuyện, bên kia đầu điện thoại im lãng vài giây lúc này mới phản ứng lại: ˆEm nói răng chính là do Mục Cảnh Thiên cứu em sao?” Hạ Tử Dục hỏi, nghi ngờ bản thân nghe lầm.
“Đúng vậy!” Hạ Tử Hy gật đầu, cũng không cô ý che dấu, có những.
chuyện căn bản không cách nào che dâu được.
Hạ Tử Dục lại tiếp tục ngây người nói: “Tiểu Hy, em ngoan ngoãn. ở nhà chờ anh, không được đi đâu cả. Anh hiện tại lập tức qua đói”
“Anh hai, không cần đâu…”
“Cứ ở nhà chờ anh là được!” vừa nói, Hạ Từ Dục liền lập tức ngắt điện thoại.
Hạ Tử Hy nhìn điện thoại, nhíu mày, cuối cùng cũng không nói thêm điều gì khác.
Hạ Tử Hy không rõ lý do gì, đơn giản chỉ là một hành động trong VÔ thức nhưng bản thân Hạ Tử Hy vẫn có thể cảm nhận được vào giây phút đó cô hoàn toàn tin tưởng vào Mục Cảnh Thiên.
Vào giây phút này, chuông cửa đột nhiên vang lên. Hạ Tử Hy ngây người, hôi phục tỉnh thần, lập tức nhớ đền việc Hạ Tử Dục muốn đên đây, lúc này mới ngồi dậy bước ra mở cửa.
Nhìn thấy người đến đang đứng trước cửa chính là Hạ Tử Dục, cô mới mỏ của.
“Anh hail”
Hạ Tử Hy lúc này đứng trước cửa nhà nhìn thấy Hạ Tử Dục liền kêu lên một tiếng.