Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa Mục Cảnh Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 389:

“Chuyện xảy ra bắt ngờ, điện thoại thì tắt máy, cho nên con mới quên: mắt việc gọi điện thoại cho hai người, xin lỗi ba mẹ!”

“Làm sao lại xảy ra chuyện như vậy?”

lúc này, Hạ Thiên đứng một bên hỏi; “Ký giả làm sao có thể tiền vào bãi giữ xe công ty?”

Nhắc đến vấn đề này tất cả mọi người đều im lặng. Rất rõ ràng chuyện này đổi thành bất kỳ ai cũng.

có thê nhận ra rõ ràng có người cô ý gây ra.

“Hạ tông, bác yên tâm, cháu nhất định sẽ điều tra chuyện này!” Mục Cảnh Thiên đứng một bên lên tiếng.

Hạ Thiên lúc này nhìn sang Mục Cảnh Thiên như muốn nói gì, thì Mục lão thái thái đã lên tiếng trước: “Ba Tiểu Hy, mẹ Tiểu Hy; hai người cứ yên tâm; những ngày này Cảnh Thiên nhất định sẽ ở bên cạnh Tiểu Hy, sẽ không khiến con bé lại chịu bất kỳ thương tích nào, nêu không thì ChÚNG ta ra ngoài ngôi xuông cùng uông ly café?”

Mặc dù nhiêu năm nay bà đã không còn nắm quyên lực trong tay, nhưng bà vẫn là người lớn nhất ở Mục gia, cũng được rất nhiều tôn kính. Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân liếc mắt nhìn nhau, không có cách nào từ chối, chỉ đành gật đầu đồng ý.

“Tiểu Hy, con cố gắng nghỉ ngơi, bà nội cùng ba mẹ con ra ngoài nói chuyện một lát!” Mục lão thái thái dặn dò.

Hạ Tử Hy gật đầu, mặc dù không biết giữa Boni họ có chủ đề gì đề nói, nhưng cô chỉ là hậu bồi, cũng không thể xen lời vào được.

Lúc này, phòng bệnh chỉ còn lại ba người trẻ tuôi: Hạ Tử Dục, Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy.

Hạ Tử Dục sải chận bước đến nhìn Hạ Tử Hy: “Em thấy thế nào rồi? Còn đau hay không?

Hạ Tử Hy mỉm cười lắc đầu: “Không đạu nữa rồi, em cũng không yếu đuổi đến mức đói”

“Sau này làm việc phải cần thận một chút!” Hạ Tử Dục căn dặn.

Hạ Tử Hy gật đầu: “Em biết rồi, anh hai!”

Ké đó, Hạ Tử: Dục ngước mắt, ánh mắt hướng về phía Mục Cảnh Thiên lúc này đang đứng một bên nói: Mục tổng, không biết vì lý do gì, chỉ cân những chuyện có liên quan đến anh, Tiểu Hy luôn là người bị thương!” câu nói này của Hạ Tử Dục chính là có ân ý.

Nghe vậy, Mục Cảnh Thiên đột nhiên cười tà, ánh mắt sâu kín quan sát Hạ Tử Dục: “Vậy sao?”

Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé! “Chẳng lẽ không phải sao?”

“Anh muốn nói rõ chuyện gì?” Mục Cảnh Thiên hỏi ngược lại, không hiểu sao hắn luôn có địch ý đối với người anh trai này của Hạ Tử Hy; đơn giản chính là không thích. Cũng vì Mục Cảnh Thiên luôn cảm giác, ánh mắt Hạ Tử Dục khi nhìn Hạ Tử Hy có chút không đúng, cảm giác cũng không được tự nhiên.

Hạ Tử Dục ngược lại mỉm cười nói: “Cũng không có ý gì cả, chỉ là thuận miệng nói ra sự thật mà thôi!”

Khóe môi Mục Cảnh Thiên từ từ nhêch lên, nhưng lại tỏa ra tia lạnh lẽo: “Vậy thì không còn cách nào khác, bởi vì những ngày tháng sau này trong tương lai, bât kỳ chuyện gì của cô ây đêu liên quan đên tôi!”

Nghe câu nói này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Dục không vui nhíu mày, người bình thường luôn ôn nhu âm áp lúc này Cuôi cùng cũng bộc lộ tức giận nói: “Anh có ý gì?”

Nhìn dáng vẻ tức giận hiện tại của Hạ Tử Dục, Mục Cảnh Thiên nghĩ thầm cuối cùng cũng không giả vờ được rồi? Rõ ràng là sói đội lột cừu, nhưng luôn giả vờ phong độ, không cảm thấy mệt hay sao?

Hạ Tử Dục càng tức giận, Mục Cảnh Thiên càng vui mừng, chỉ nói bốn chữ: “Tự mình suy nghĩ!”

Nói chuyện với Mục Cảnh Thiên, đến cả Hạ Tử Hy còn tức giận đến nửa sống nửa chết, chứ đừng nhắc đến Hạ Tử Dục, một người luôn giữ phong độ, miệng lưỡi cũng không sắc bén chứ!

Nhìn hai người bọn họ chuẩn bị phát hỏa, Hạ Tử Hy nói: “Được rồi, hai người muôn cãi nhau ở đây sao?”

“Muốn cãi nhau thì ra ngoài mà ồn ào, người bệnh cần phải nghỉ ngơi!” Hạ Tử Hy rốt cuộc cũng lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK