Chương 186:
“Cái gì?”
“Đừng quên rằng cô vẫn là vợ trước của tôi!”
“Mục tông, bản thân anh cũng đã nói, chỉ là danh phận vợ trước mà thôi; có nghĩa là chúng ta đã ly hôn; hơn nữa tôi từ trước đến nay cũng chưa bao giờ hỏi qua chuyện giữa anh và Lăng Tiêu Vân, có phải không?” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên nhân mạnh từng chữ!
Nghe đến đây, sắc mặt Mục Cảnh Thiên lập tức ” đổi.
Nhưng không thể không thừa nhận, từng lời Hạ Tử Hy nói đêu là sự thật.
Mục Cảnh Thiên đột nhiên vô cùng chán ghét hai chữ “vợ trước”!
Hai người vần tiệp tục khiêu vũ, Mục Cảnh Thiên lúc này đột nhiên có tâm lý muốn phục thù, bàn tay anh ta đột nhiên ôm chặt lấy eo Hạ Tử Hy, khiến hai người dính sát vào nhau, khiến người khác nhìn vào cảm thấy vô cùng mờ ám.
Đôi với hành động của anh ta, Hạ Tử Hy nhíu mày nhìn chăm chú. Khóe môi Mục Cảnh Thiên lại lần nữa nhéch lên, tiếp tục khiêu vũ.
“Mục tổng, khiêu vũ, không cần phải mờ ám như vậy đâu nhỉ?” Hạ Tử Hy nhìn anh ta lên tiêng. – Rõ ràng chính là cố ý!
Mục Cảnh Thiên ngược lại mỉm cười: “Cũng không phải lần đầu tiên khiêu vũ với tôi, không lế cô còn không rõ hay sao?” vừa nói, anh ta càng tăng mạnh động tác, kéo Hạ Tử Hy về phía mình, n siahÌn vào sẽ thây giỗng nhữ Ời họ là một đôi.
Hạ Tử Hy buồn phiên, nhưng trước mặt nhiều người như vậy cũng không đầy anh ta ra, chỉ có thê tạm thời nhân nhịn.
Lúc này, Leo đang khiêu vũ một bên cũng đang âm thâm quan sát hai người bọn họ.
“Thế nào? Cậu thích Hạ tiều thư?”
Alexia nhìn Leo lên tiếng.
Nghe câu nói này của bà, Leo thu hồi lại tâm nhìn của mình, khi nhìn Alexia liền hỏi lại: “Chuyện gì?”
Alexia mỉm cười nói: “Thanh niên các cậu chính là như vậy, rõ ràng yêu thích người ta, nhưng lại thích giả vờ ngồc nghệch. Với thần phận là người từng trải, để tôi khuyên các người một câu; nếu đã yêu thích thì nên dũng cảm theo đuôi, mặc dù không rõ kết cục sẽ như thế nào, nhưng một đời dài như vậy không nên lưu lại bắt kỳ tiếc nuối nào!”
Nghe vậy Leo liền nhíu mày nhìn Alexia, trong lòng không biêt đang suy nghĩ điều gì.
Buổi tiệc rượu diễn ra hơn ba tiếng đồng hồ, sau khi kết thúc mọi người lân lượt rời đi.
Hôm nay mặc dù không có quá nhiêu chuyện phát sinh ngoài dự kiên, nhưng Mục Cảnh Thiên và Leo cũng đã tê. thành chủ đề trò chuyện sau buổi tiệc rượu này.
Hơn nữa khi Hạ Tử Hy đứng trước cửa khách sạn đều đã nghe rõ từng chữ một về những chuyện xảy ra vào đêm nay.
Bọn họ liên tục bàn tán về Leo và Mục Cảnh Tinh Hạ Tử Hy hít: sâu một hơi, sau đó nghĩ rằng sau này cô vẫn nên ít tham dự những bữa tiệc như thế này với Mục Cảnh Thiên.
Đứng chờ trước cửa khách sạn, khoác lên mình bộ lễ phục, một cơn gió nhẹ nhàng thôi đên, cô đột nhiên hít sâu một hơi sau đó nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Tử Hy!” lúc này, sau lưng vang lên một âm thanh từ tính.
Nghe thấy âm thanh này, Hạ Tử Hy quay đâu lại thì nhìn thây Leo đang bước về phía cô.
Sau khi nhìn thây người bước đến là anh ta, Hạ Tử Hy mỉm cười nói: “Sau khi bữa tiệc kết thúc cũng không thấy bóng dáng của anh đâu!”