Chương 200:
“Hạ Tử Hy, cô hình như đã quên mắt tôi từng nói qua nếu như cô còn đắc tội với tôi, tôi nhất định sẽ trừng phạt cô, hơn nữa mỗi lần đều sẽ tăng cấp độ khác nhau!” Mục Cảnh Thiên nghiền răng nhìn cô nói từng câu từng chữ.
“Tên điên!” Hạ Tử Hy mắng.
“Nếu như tôi bị điên, cũng là do bị cô bức điên!” Mục Cảnh Thiên hung hăng nói.
Khi nhìn thấy cô và Leo đứng bên nhau, hắn liên muốn nồi điên.
Khi nghe câu nói này của anh ta, khiến cho Hạ Tử Hy đột nhiên ngây người.
Ánh mắt nhìn chằm chăm Mục Cảnh Thiên, Mục Cảnh Thiên lúc này cũng đang nhìn cô, khóe môi còn vương tơ máu.
“Được, con biết rồi, con hiện tại đang cùng Cảnh Thiên ăn tối bên ngoài, quay về rôi lại nói, tiếp, nhé!” Lúc này, từ bên ngoài truyền đến giọng nói Lăng Tiêu Vân, tiêng bước chân càng ngày càng đền gân.
“Được, con biệt rôi, con hiện tại đang cùng Cảnh Thiên ăn tối bên ngoài, quay về rồi lại nói tiếp nhé!” Lúc này, từ bên ngoài truyền đến giọng nói Lăng Tiêu Vân, tiêng bước chân càng ngày càng đên gân.
Hạ Tử Hy có chút ngây người, nêu như Lăng Tiêu Vân nhìn thầy bộ dạng lúc này của hai người bọn họ, e răng lại hiểu lầm gì nữa, nên sau khi liệc nhìn Mục Cảnh Thiên, giây tiếp theo liền xoay người rời khỏi nhà vệ sinh.
Khi cô vừa bước ra, Lăng Tiêu Vân cũng bước đến, hai người tình cờ chạm mặt nhau.
Hạ Tử Hy cũng không muốn chào hỏi với cô, trực tiếp bước qua.
Lăng Tiêu Vân nhíu mày, mặc dù cô không thích Hạ Tử Hy nhưng. đối với những trường hợp như thê này, cô cũng phải giả vờ một chút.
Lúc này, Lăng Tiêu Vân liền liếc mắt nhìn Hạ Tử Hy, sau đó bước vào bên trong.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên cũng đang từ bên trong bước ra, hai người cũng tình cờ gặp nhau.
“Cảnh Thiên…” khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân liền bước lên trước: “Tại sao anh lại ở trong này lâu đến như vậy chứ!”
“Không có chuyện gì!” Mục Cảnh Thiên tùy tiện trả lời, ánh mắt vẫn nhìn bóng lưng của Hạ Tử Hy.
Lăng Tiêu Vân sớm đã cảm giác được Mục Cảnh Thiên rất quan tâm đến Hạ Tử Hy, chính điều này đã khiến cho cô cảm thấy vô cùng bật mãn, khi vừa chuẩn bị lên tiếng liền nhìn phát hiện khóe môi Mục Cảnh Thiên bị rách hơn nữa còn đang chảy máu.
“Cảnh Thiên, môi anh bị làm sao vậy?” Lăng Tiêu Vân nhất thời không phản ứng kịp, nhìn anh ta hỏi.
Nghe câu nói này của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên vươn tay lau khóe môi, sau đó nói: “Không có việc gì, chỉ là bị chó căn mà thôi!” dút lời, liên bước ra khỏi phòng vệ sinh.
Lăng Tiêu Vân cả người đứng bắt động nơi đó, không biệt phải làm như thế nào, hơn nữa càng không biết nên nói điều gì.
Nhìn theo bóng lưng Mục Cảnh Thiên, hơn nữa dáng vẻ vội và của Hạ Tử Hy, cô dường như đã hiểu ra được điều gì đóI Ngay giây phút đó, cảm giác nhục nhã khi bị phản bội dâng lên trong timl Lăng Tiêu Vân nắm chặt bàn tay!
Không cần phải suy nghĩ cũng biết được hai người bọn họ vừa nãy đã làm gì!
Nhìn theo bóng lưng của cả hai, ánh mắt Lăng Tiêu Vân đã không còn giữ được bình tĩnh như trước!
Sau khi Hạ Tử Hy quay trở về, Leo vẫn ngôi một mình ở bàn ăn, Hạ Tử Hy ngôi xuống nhìn hắn nói: “Thật ngại quá, đề anh ngồi một mình!”
Leo mỉm cười cũng không nói gì, lúc này Mục Cảnh Thiên cũng từ phía sau bước đến, ngồi vào vị trí của mình.