Chương 272:
“Được, tôi nói cho cô biết, dù sao cô cũng không chạy thoát được, nhưng cô cũng đã nói, nêu như tôi nói cho cô biết, cô không được nói lại với Hà tổng!” một người còn lại cảnh cáo Hạ Tử Hy ngồi trên giường gật đầu: “Được, tôi thê sẽ không nói với ông ta!”
Nhìn dáng vẻ chân thật của Hạ Tử Hy, người kia cũng lên tiếng: “Nơi này là khu vực Nam Sơn!”
Khu vực Nam Sơn?
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy ngây người, khu vực này cách xa trung tâm thành phố, hơn nữa hiện tại trực thuộc khu vực phát triển trọng điểm.
“Khu vực Nam Sơn ở đâu?” Hạ Tử Hy tiếp tục hỏi.
“Cô hỏi quá nhiều rồi!” lúc này, một người lên tiêng, không muôn tiệp tục trả lời câu hỏi của Hạ Tử Hy, chỉ nhìn cô nói: “Tôi hiện tại có thể nói cho cô biết, nếu như cô còn giở trò, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”
Nghe giọng điệu cảnh cáo lạnh lùng của người nọ, Hạ Tử Hy cũng là thức thời, không hỏi thêm điêu g khác. Cô lúc này chỉ đang suy nghĩ làm sao tiết lộ thông tin này ra ngoài đề người khác đến cứu côi Nhìn thấy Hạ Tử Hy không lên tiếng, người nọ liền bước sang một bên.
“Alo…” lúc này, Hạ Tử Hy phía sau gọi một tiêng.
“Lại có chuyện gì?”
“Hà tổng khi nào đến gặp tôi?” Hạ Tử Hy hỏi.
Nói thật, từ lần đầu tiên gặp gỡ, Hạ Tử Hy đã cảm thầy Hà tông chính là một người vô cùng nguy hiềm.
“Ông ta hiện đang có chuyện cần giải quyết, sau khi xong việc sẽ đên đây!”
Người kia lên nói.
Nghe câu trả lời của anh ta, Hạ Tử Hy lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô hiện tại vừa muốn nhanh chóng gặp được Hà tổng vừa không muốn quá nhanh gặp được ông ta.
Dù sao, Hà tổng cũng là một tay lão luyện, ai cũng không thê biệt được ông ta sẽ làm ra những chuyện gì.
Hiện tại đã lọt vào tay ông ta, cô chỉ có thể tùy cơ ứng biên mà thôi.
Người đàn ông đó cũng không rời khỏi căn phòng, vân cứ luôn đứng một nơi xa nhìn Hạ Tử Hy, chỉ sợ cô sẽ chạy trồn.
Hạ Tử Hy lúc này ngôi trên giường, cũng không bày trò chạy trốn chỉ muôn nhanh chóng nghĩ ra biện pháp thoát khỏi nơi này hoặc là làm thê nào để truyền tin tức ra ngoài.
Nhưng đáng tiếc ở đây cái gì cũng không có. Nghĩ cả nửa ngày cũng không có bất kỳ biện pháp gì. Cứ như vậy hai tiếng đông hồ đã nhanh chóng trôi qua.
Khi nghe âm thanh bên ngoài cửa, trái tim Hạ Tử Hy hung hăng nhảy dựng lên. Trực giác báo cô biết, người vừa đến là Hà tổng.
Quả thật không sai, khi cánh cửa mở ra, Hà tổng liền bước Vào; khi nhìn thấy ông ta Hạ Tử Hy liền nhíu mày, tận lực khiến bản thần nhìn có vẻ bình tĩnh một chút.
“Hà tổng!” khi nhìn thấy Hà tổng bước đến, lúc này người đứng gác bên cạnh liền bước lên chào hỏi.
“Người tỉnh rồi sao?”
“Đúng vậy!” Người đó gật đầu, sau đó thì thâm bên tai Hà tổng, Hạ Tử Hy nhìn hai người bọn họ, cũng vì khoảng cách quá xa, cô căn bản không thể nghe rõ được đoạn đối thoại giữa hai người, hơn nữa âm thanh của hai người cũng vô cùng nhỏ.
Sau khi nói xong, Hà tổng gật đầu, trực tiếp bước về phía Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy ngồi trên giường, khi nhìn thấy. Hà tông bước đến, mặc dù bề ngoài vô cùng bình tĩnh, nhưng thật ra trong lòng thấp thỏm không yên.