Chương 237:
“Không uống trà vậy uống thứ khác cũng được!” Mục Cảnh Thiên lùi bước nói.
“Mục tổng, tôi tin rằng, dù không uống bất cứ thứ gì, anh cũng không khát chết được. Trời đã khuya HÌt vậy rầu, cô nam quả nữ ở bên nhau cũng không t tốt gì, cho nên anh hãy cứ quay về trước đi!” Hạ Tử Hy nói.
Dù sao nói ngược nói xuôi cũng chính là không muôn đề Mục Cảnh Thiên lên nhà.
Mục Cảnh Thiên tức giận hung hăng nhìn Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy chỉ mỉm cười: “Mục tổng, trên đường về lái xe cẩn thận, tôi lên trước đây!” dứt lời, vây tay sau đó tự mình bước lên lầu.
Người phụ nữ này thật là…
Mục Cảnh Thiên phát hiện hiện tại anh không CÓ bất kỳ biện pháp gì với côi Có điều nhìn theo bóng dáng cô bước lên lầu một lúc sau Mục Cảnh Thiên mới khởi động xe rời đi.
Hạ Tử Hy sau khi về đên nhà, đổi dép đi trong nhà, lúc này mới rút điện thoại ra, nhìn màn hình thông báo hiển thị vài cuộc điện thoại chưa bắt máy, lúc này mới nhần nút gọi lại.
Rất nhanh, bên kia đã có tín hiệu.
“Alo, Tử Hy em như thế nào? Hiện tại đang ở đâu?” Tống Kỳ bên đầu dây điện thoại vô cùng gập rút hỏi.
“Em đang ở nhà, không có việc gì cả!” Hạ Tử Hy nói.
“Mục Cảnh Thiên không làm gì em đúng không?” Tống Kỳ lo lắng hỏi.
“Không có, em đã về đến nhà rồi!
Không có chuyện gì cả!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe đến đây, Tống Kỳ mới yên tâm được một ít, “Điện thoại của em liên tục không liên lạc được, cho nên anh…”
“Điện thoại không biết tại sao lại chuyên sang chê độ yên lặng, nên không nghe được!” Hạ Tử Hy nói, đây cũng xem như lần đầu tiên cô nói dối Tông Kỳ.
Nghe đến đây, Tống Kỳ cũng không suy nghĩ quá nhiêu, sau đó nói: “Anh không nghĩ răng hôm nay lại đụng mặt MỊC Cảnh Thiên!”
“Anh không cân phải căn rứt lương tâm, em không sao cả, ban đâu em đã biết anh ta ở Miss, nhưng lại không ngăn cản anh, chuyện này không thê trách anh được!” Hạ Tử Hy từ tôn nói.
Câu nói vừa rồi của Hạ Tử Hy khiến cho Tống Kỳ có chút ngạc nhiên, nhưng điều khiến anh ngạc nhiên không phải điều gì khác, chính là Hạ Tử Hy vậy mà lại biết được Mục Cảnh Thiên có mặt ở Miss. Mặc dù suy nghĩ như vậy, nhưng anh cũng không muôn hỏi quá nhiêu.
“Tử Hy, em tin anh, những chuyện _ tương tự sẽ không bao giờ xảy ra lần thứ hait” Tống Kỳ trong điện thoại bảo đảm với cô.
Lời nói chäc chăn của Tống Kỳ khiên cho Hạ Tử Hy có một cảm giác vô củng kỳ lạ, cô không lên tiếng trả lời, chỉ hỏi: “Anh hiện tại đang ở đâu?
Vẫn còn ở bên ngoài sao?”
Tống Kỳ lúc này đang ngồi trong xe, vừa gọi điện thoại vừa lái xe tìm kiếm khắp nơi, cho đến khi nhận được điện thoại của Hạ Tử Hy, anh lúc này mới yên tâm.
“Đúng vậy, anh vẫn đang ở bên ngoài, lập tức quay trở vê!” Tống Kỳ nói.
Sau khi nghe câu nói này của Tông Kỳ, Hạ Tử Hy cũng không suy nghĩ nhiều, cô liền nói: “Đã muộn rồi, anh sớm về nhà nghỉ ngơi đi, em hiện tại cũng rất mệt, cũng chuẩn bị đi ngủ đây!”
“Vậy em nghỉ ngơi sớm nhé!” Tống Kỳ một bên nói.