Chương 252:
Nhìn nụ cười của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên trợn mắt nhìn cô, cũng không muôn tính toán với cô.
Nhìn Mục Cảnh Thiên im lặng, Hạ Tử Hy cũng chỉ mỉm cười, sau đó nhanh chóng đứng nép sang một bên. Mục Cảnh Thiên đứng trong thang máy, như chợt nhớ đên chuyện khác, quay đầu lại nhìn Hạ Tử Hy: “Thứ sáu này cô có thời gian không?”
Thứ sáu?
Hạ Tử Hy suy nghĩ trong chốc lát, thứ sáu chính là ngày thành lập công ty Tổng Kỳ, suy:nghĩ rồi lắc đầu: “Không cói “Có hẹn?”
“Đúng vậy, có hẹn với bạn!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên liếc mất nhìn cô, cũng không tiếp tục hỏi thêm bắt kỳ điều gì, đứng im mắt nhìn cánh cửa thang máy trước mặt.
Hạ Tử Hy đứng một bên, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
May mắn Mục Cảnh Thiên không tiếp tục truy hỏi, ngay lúc này cửa thang máy vang lên một tiếng sau đó mở ra.
May mắn Mục Cảnh Thiên không tiếp tục truy hỏi, ngay lúc này cửa thang ĐH, vang lên một tiếng sau đó mở ra..
“Mục tổng, tôi đi trước đây!” lúc này, Hạ Tử Hy ôm đồ đạc trong tay sau đó bước nhanh ra ngoài. : Mục Cảnh Thiên cũng bước theo cô ra ngoài nói: “Tôi tiên côi”
“Không cần, tôi đã gọi xe rồi!” dứt lời, Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó nhanh chóng bước ra.
Mục Cảnh Thiên đứng nhìn theo bóng dáng của Hạ Tử Hy, nhưng chỉ nhíu mày, không nói thêm bât cứ điều gì, sau đó cũng khởi động xe rời đi.
Kể từ đêm tình cờ gặp mặt ở Miss, sau khi Lăng Tiêu Vân biết Hạ Tử Hy chính là vợ trước của Mục Cảnh Thiên, cũng chưa từng xuất hiện.
Nhóm chú trọng lên truyện trên app truyện hola nhé cả nhà! Cô lúc này mới biết bản thân giống như một kẻ ngốc.
Hạ Tử Hy không nói, Mục Cảnh Thiên cũng không nói với cô, hơn nữa cô còn ngốc nghéch tìm ta Tử Dục giúp đỡ mình, hiện tại suy nghĩ lại đúng là thật nực cười.
Tại quán Bar, cô ngồi một mình uống hệt ý này đến ly khác, nhưng không hề chuốc say được bản thân. Cô chính là muôn bản thân uông say, _ như vậy không cân phải, suy nghĩ đên bất cứ điều gì, nhưng bất kê cô uống bạo nhiêu đi chăng nữa, cũng không hề say, ngược lại càng uống càng thanh tỉnh.
Chính vào ngay khoảnh khắc này, một thân ảnh tiên vào, sau đó trực tiếp đến bên quầy bar ngồi xuống.
Lăng Tiêu Vân ngước mắt, vô tình nhìn sang người đang ngôi bên cạnh mình.
Khi nhìn rõ người đến là ai, cô bắt chợt nhíu mày. Cũng có thể thấy rất rõ vị ngôi kê bên cô cũng có chút kinh ngạc. Lúc này, Hạ Tử Hy nhếch môi cười: “Hạ tông, thật là trùng hợp!”
Hạ Tử Hy ngồi một bên, anh không hề thích là Tiêu Vân, cũng vì cô ta quá tâm kê, nhưng hiện tại dưới không khí như siện tại, hẳn cũng tin: muốn đề ý quá nhiều. Sau khi gọi cho mình một ly rượu, liền ngồi một bên thưởng thức.
Nhìn dáng vẻ điềm tĩnh của Hạ Tử.
Dục, Lăng Tiêu Vân cũng không đề ý đến, mỉm cười sau đó bước qua.
“Thế nào? Hay là cùng uống một ly?”
vừa nói Lăng Tiêu Vân liên vươn ly.
rượu đến phía trước, Hạ Tử Dục liệc nhìn cô, cũng tùy ý vươn ly rượu của mình về phía cô, sau đó uỗng một ngụm.
“Xem ra anh có chuyện phiền lòng!”
Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Hử Dục sau đó mỉm cười nói.