Chương 311:
Hạ Tử Hy bắt lực chỉ về hướng một căn nhà.
“Mở cửal”
Giọng điệu hắn giống như đây chính là nhà riêng của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy chỉ là bảo mẫu hoặc là người giúp việc trong nhà, mặc dù bất mãn nhưng cô cũng không còn sức lực để tranh cãi, chỉ đành lây chìa khóa mở cửa.
Cửa vừa mở ra, Mục Cảnh Thiên cũng không chút khách khí liền bước Vào trong.
Nhìn hành động không một chút khách khí nào của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy đặc biệt cảm thấy không còn lời gì Ì đề nói, cũng không biết Phải nói gì mới thích hợp.
Sau đó, cô cũng chỉ đành bước theo Sau vào trong nhà.
“Để nơi nào?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn đến thăm nhà riêng Hạ Tử Hy, cảm giác không giống với tưởng tượng.
Có lẽ trước đây khi hai người bọn họ kết hôn không phải tình cảnh như.
vậy, hiện tại khi bước vào cảm thấy không gian nơi này vô cùng âm áp, mặc dù thiết kế theo phong cách hiện đại, nhưng, lẫn trong thiệt kế lại mang không khí âm cúng, nhìn vô cùng thoải mái.
“Đặt ở đây là được!” Hạ Tử Hy chỉ về phía chiệêc bàn bên cạnh nói.
Mục Cảnh Thiên nghe theo đem đồ đạc đề trên bàn.
Hạ Tử Hy có chút chần chừ, không, biết nên mở lời như thế nào để khiến Mục Cảnh Thiên chủ động rời đi, dù sao hai người bọn họ đứng chung – dưới một mái nhà, vô cùng không tự nhiên.
Khi cô chuẩn:bị mở lời, lúc này Mục Cảnh Thiên đã bắt đầu liếc mắt quan sát căn phòng.
“Cô sống một mình sao?”
“Đúng vậy!” Hạ Tử Hy gật đàu.
“Trang trí không tệ, cũng rất sạch sẽ!”
Mục Cảnh Thiên vừa quan sát vừa gật đầu khẳng định nói.
Nghe lời khẳng định này của anh ta, Hạ Tử Hy chỉ mỉm cười nói: “Nếu so với nhà của Mục tông thì chẳng đáng là bao, nơi này cũng chỉ đê tùy tiện ở mà thôi!”
Tùy tiện vào ở?
Hạ Tử Hy không lẽ là loại người có thể tùy tiện ở một nơi nào đó hay sao?
Mục Cảnh Thiên hắn ngược lại cảm thấy cô là một người rât xem trọng chât lượng cuộc sông.
Không nói những điều khác chỉ cần nhìn thấy những món đồ cô đã mua này, liền biết cô là một rất chú trọng đến những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Nếu không thì trực tiếp mua mì ăn liên là được!
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên cũng không muốn tôn sức tranh cãi với cô, hẳn chỉ cần quản việc tham quan căn nhà là được.
Hạ Tử Hy đứng im một bên quan sát từng hành động của Mục Cảnh Thiên, xem ra Mục Cảnh Thiên cũng không có ý rời đi, đơn giản cô cũng không quản được hắn, liền cầm túi thức ăn bước đến nhà bếp, những thứ cân để trong tủ lạnh liền sắp xếp một láy.
“Cô bình thường cũng tự mình nấu nướng sao? Mục Cảnh Thiên không biết tại sao lại đột nhiên xuất hiện phía sau lưng cô, sau đó đột nhiên lên tiếng.
Vừa nghe thây giọng nói Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy giật nảy mình, quay đầu lại nhìn người phía sau nhu mày nói: “Mục tông, anh không biết người hù dọa người cũng có thê gây ra án mạng hay sao?”
“tà do cô quá chuyên tâm sắp xếp đồ đạc thôi!” Mục Cảnh Thiên nói.