Chương 271:
“Tại sao lại bắt cóc tôi?” Hạ Tử Hy đột nhiên nhìn bọn họ hỏi, mặc dù trong lòng hiểu rõ lý do, nhưng cô vẫn muôn hỏi rõ ràng.
Một kẻ sửng sốt, nhìn Hạ Tử Hy nói: “Muốn trách chỉ có thể trách cô đã đắc tội với ông chủ chúng tôi!”
“Ông chủ hai người là ai?” Hạ Tử Hy trực tiệp hỏi.
“Tất nhiên là Hà…” lời nói được một nửa đột nhiên ngừng. lại, giống như phát hiện bản thân nói lộ quá nhiều, sau đó nhìn sang Hạ Tử Hy không vui nói: “Bản thân đấc tội với ai, cô không biết hay sao?”
Hạ Tử Hy không trả lời vào vấn đề, chỉ nhìn bọn họ, khuôn mặt chắc chắn nói: “Người anh nói là…Hà tổng?”
Sắc mặt một người trong hai kẻ bắt cóc thay đổi: “Tôi cái gì cũng chưa nói qual”
“Lúc nãy anh đã nói rồi!” Hạ Tử Hy vô cùng bình tĩnh nói, nhìn bọn họ, không nhanh không chậm lên tiếng, hiện tại người căng thẳng phải là người kia rôi.
Quả nhiên, sau khi nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, sắc mặt anh ta vô cùng khó coi, Hà tổng đã dặn dò bọn hò không được ăn nói lung tung.
“Cô ăn nói bậy bại!” lúc này, một người nhìn Hạ Tử Hy tức giận hét lên.
Biểu cảm của anh ta càng khiến Hạ Tử Hy chắc chắn chuyện này. Chính là biểu cảm chột dạ, sợ hãi.
“Tôi có ăn nói bậy bạ hay không, bản thân anh hiều rõ, anh nói xem nêu như Hà tổng biết anh đã bán đứng ông ta thì sẽ xử lý anh như thê nào đây?” Hạ Tử Hy lạnh nhạt nhìn bọn họ.
“Cô đang nói điên chuyện gì vậy?” lúc này, một người nhìn Hạ Tử Hy hét lớn.
“Anh nói hay không nói thì ông ta cũng sẽ đên gặp tôi, đến lúc đó tôi cũng sẽ biết ông ta là ai, đều có thể vu oan cho anhl” Hạ Tử Hy nhìn bọn họ nhắn mạnh từng chữ.
Câu nói này của Hạ Tử Hy không phải không có đạo lý, hơn nữa bọn họ đều biệt Hà tổng là một người mặc bệnh đa nghỉ, nêu như Hạ Tử Hy nói với ông ta, ông ta nhất định sẽ tÌm cách sa thải bọn họ, thật ra sa thải cũng chỉ là việc nhỏ, chỉ sợ…
Nghĩ đến đây, hắn không dám tiếp tục SUY nghĩ tiệp, nhìn sang Hạ Tử Hy nói: “Cô rốt cuộc muốn như thế nào?”
“Rất đơn giản, tôi chỉ muốn biết mình đang ở đâu!” Hạ Tử Hy nhìn bọn họ từ tôn nói.
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! “Không thể nào!” một người khác vô cùng quyết đoán nói.
“Vậy được, vậy tôi sẽ đi nói với Hà tổng, anh bán đứng ông ta, hơn nữa còn vì lo sợ liên lụy mà còn muôn thả tôi ra…” Hạ Tử Hy nhìn anh ta không nhanh không chậm nói.
“Cô…” bọn họ trừng mắt nhìn Hạ Tử Hy, nhưng lại không biết phải xử lý cô như thê nào.
“Thật ra, chuyện này vô cùng đơn giản, tôi chỉ là muôn biết nơi này là nơi nào, anh xem tôi hiện tại không .
phải đã bị hai người trói chặt Sao, nếu muôn chạy thoát cũng không có cách nào chạy được, cho dù anh nói cho tôi biệt, cũng không xảy ra vấn đề lớn gì, tôi cũng không chạy trốn được!”
Hạ Tử Hy nhìn anh ta chậm rãi nói, biện pháp mềm mỏng như thế nào cũng đều áp dụng, dù sao đây cũng là sở trường Của cô.
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, một người trong số bọn họ liên nhíu mày suy nghĩ: “Tôi dựa vào cái gì mà tin anh?”
“Anh có thể không tin tôi, nhưng không lẽ anh không tin vào năng lực bản thân mình sao?’ Tay chân tôi đều bị anh trói chặt, anh cảm thấy tôi có thê chạy sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại anh ta.
Một câu nói đơn giản nhưng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Hắn ta tất nhiên phải tin tưởng vào năng lực của bản thân rồi!