Chương 146:
Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói: “Hạ Tử Hy, lần này xem như cô thắng! Nhưng tôi nhất định sẽ khiến cô cam tâm tình nguyện!” Mục Cảnh Thiên nói, trong lời nói vô cùng chắc chắn và tự tin.
Hạ Tử Hy mỉm cười nói: “Vậy chỉ có thể xem bản lĩnh của anh rồi!”
“Xem ra cô chính là đang muốn chơi trò chơi tình yêu với tôi!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói.
“Không phải là chơi đùa, tôi chỉ là không muốn bị anh cưỡng ép, Mục Cảnh Thiên anh nều có bản lĩnh chắc chắn sẽ có cách khiến tôi cam tâm tình nguyện, đến thời điểm đó tôi kiên quyết không nói hai lời, tất cả đều thuận theo anh!” Hạ Tử Hy nhìn anh ta nói.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhướng mày cảnh cáo nói: “Hạ Tử Hy, cô tốt nhất nên khắc ghi những gì nói ngày hôm nay; nếu như cô dám lừa gạt tôi thêm một lần nữa, tôi nhất định sẽ khiến cô chết vô cùng thảm thiết!”
Hạ Tử Hy cười nói: “anh yên tâm, tình huống hiện tại của tôi chính là hòa thượng chạy nhưng chùa miều vẫn còn!”
“Cô biết rõ là được, nhưng cho dù cô có rời đi, dù phải dùng bất kỳ biện pháp nào, dù cho phải lật cả chân trời góc biển, tôi cũng nhất định sẽ tìm ra cô!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói, nhân cơ hội hăm dọa khiến cho cô từ bỏ ý định chạy trốn.
“Anh yên tâm, nhà tôi ở đây, tôi sẽ không tiếp tục bỏ đi!”
*Tốt nhất nên như vậy!” Mục Cảnh Thiên nói.
Xem như cũng hả giận được phần nào.
Vậy anh hiện tại có thể đứng lên không?” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên nói.
Mục Cảnh Thiên trợn mắt nhìn cô, sau đó lười biếng từ người cô ngồi dậy, cố ý dùng bộ phận nhạy cảm đụng chạm như có như không lên cơ thể cô, hai người đều có thể cảm nhận được; Hạ Tử Hy thoáng đỏ mặt, nhưng Mục Cảnh Thiên vờ như không có chuyện gì xảy ra, động tác chậm chạp từ trên người cô bước xuống.
Hạ Tử Hy cũng nhanh chóng tận dụng cơ hội này ngồi dậy, chỉnh sửa lại quần áo.
“Nếu đã như vậy, Mục Cảnh Thiên chúng ta nói chuyện đàng hoàng với nhau đi!” Hạ Tử Hy lên tiếng.
Mục Cảnh Thiên ngồi gần cô, lười biếng nhướng mày, ra hiệu cho cô lên tiếng.
“Bất kể giữa hai chúng ta xảy ra chuyện gì, đều không được làm liên lụy đến người trong nhài” Hạ Tử Hy nghiêm túc nhìn Mục Cảnh Thiên nói.
Mục Cảnh Thiên lười biếng dựa người trên thành giường, không lên tiếng, ánh mắt chăm chú nhìn cô.
“Anh từng hứa với tôi sẽ không ra tay với Hạ thị!” Hạ Tử.
Hy nói.
“Năm đó tôi không hề biết việc cô lừa gạt tôi; néu như biết được, tôi nhất định sẽ không đồng ý, hơn nữa sẽ lập tức thu mua lại Hạ thị!” Mục Cảnh Thiên đột nhiên tiến sát đến, nhắn mạnh từng chữ với Hạ Tử Hy.
Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy, nhíu mày; hắn có thể dám chắc rằng người phụ nữ này biết hiện tại hắn cần có cô, Vân Duệ cũng đang cần cô; nên mới kiêu ngạo mà bàn điều kiện với hắn.
Suy nghĩ trong chốc lát, Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói: *Cũng không phải không có biện pháp!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy quay sang nhìn Mục Cảnh Thiên, lúc này Mục Cảnh Thiên vẫn đang chăm chú quan sát cô: “Giống như ba năm trước, tiếp tục gả cho tôi; như vậy có khi tôi sẽ không ra tay với Hạ thị!”
Hạ Tử Hy: “…”
Mục Cảnh Thiên tuyệt đối có ý!
Tuyệt đối cố ý!
Hạ Tử Hy nhìn anh ta, sau đó cười nhạt: “Mục tổng, vì tránh xảy ra cơn ác mộng giống như ba năm trước, hay là anh đặt điều kiện khác đi!”