Chương 387:
“Vâng!” Mục Cảnh Thiên trả lời một tiếng sau đó liền ngắt điện thoại.
Hạ Tử Hy Nôi trên giường, không cân hỏi cũng cô biết cú điện thoại vừa rôi là của ai gọi đến, Mục lão thái thái nhất định vô cùng lo lắng cho bọn họ.
“Bà nội lát nữa sẽ đến đây!” Mục Cảnh Thiên nói.
“Tại sao anh không cản lại?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.
“Tôi không có chuyện gì cả, đừng khiên cho bà phải vật vả chạy đên đây!”
Mục Cảnh Thiên trực tiếp đưa điện thoại đến trước mặt cô: “Cô nếu muôn thì tự mình đi nói với bà nội!”
Hạ Tử Hy: “…” cuối cùng vẫn không gọi điện thoại, trực tiệp từ bỏ.
Tính cách Mục lão thái thái người bình thường đều không cách nào có thể thuyết phục được. Lúc này, Hạ Tử Hy ngước nhìn màn hình trước mặt, giống như đang suy ngâm chuyện gì hác Mục Cảnh Thiên nhìn cô, không nén được tò mò hỏi: “Cô đang nghĩ gì?”
“Mục Cảnh Thiên, tôi đang nghĩ đến một chuyện, nêu muôn đên được bãi giữ xe của công ty chúng ta cân phải thông qua lôi thoát hiểm, nêu như không phải nhân viên trực thuộc công ty thì không cách nào bước vào được!” Hạ Tử Hy đột nhiên nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi. l Ánh mắt trong suốt mang theo chút hoài nghỉ cũng có chút nghi ngờ.
Nhắc đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên cũng đột nhiên nhớ đến sau đó gật đầu: “Đúng vậy, cô đang nghi ngờ có người cô ý làm như vậy?”
“Anh tại sao lại không đi đến bãi giữ Xe Ngoài ra, việc tôi đi đến bãi giữ xe, bọn họ làm sao biết được?” Hạ Tử Hy nhìn hắn hỏi, tất cả đều tràn ngập nghi ngờ.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhé! Lời này của Hạ Tử Hy đã quá rõ ràng rôi.
Mục Cảnh Thiên đột nhiên nhớ đến chuyện xảy ra vừa rồi, khi hắn vừa muôn đi đên bãi giữ xe thì Lăng Tiệu Vân đột nhiên xuất hiện yêu cầu hắn phải tiễn cô về nhà, hơn nữa còn nói rằng trước cổng công ty đã không còn ký giả nào. Nghĩ đên chuyện này Mục Cảnh Thiên liên nhíu mày.
Nhìn điệu bộ đăm chiêu của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy nhìn hắn nói: “Có phải anh đã nghĩ đến chuyện gì rôi hay không?”
Mục Cảnh Thiên đột nhiên ngước mắt nhìn Hạ Tử Hy, nét suy tư trong ánh mắt lập tức biên mắt, chỉ lên tiêng nói: “Chuyện này tôi nhất định sẽ tra rõ ràng!”
“Mục tổng, chuyên tôi bị bắt cóc lần trước, anh vẫn chưa điều tra ra!” Hạ Tử Hy nói.
“Cô đang trách tôi làm việc không hiệu quả sao?” Mục Cảnh Thiên hỏi ngược lại, đối diện với sự bất mãn này của người phụ nữ này, hắn cực kỳ không hài lòng.
“Không có!” Hạ Tử Hy lắc đầu phủ nhận.
“Cô cho rằng chuyện này muốn tra xét rất dễ dàng hay sao? Cô nên nhớ rằng hiện tại Hà Lục Nguyên vẫn chưa lọt lưới, cô tốt nhật nên tự mình cân thận một chút!” Mục Cảnh Thiên cảnh cáo nói.
Hạ Tử N mỉm cười trả lời: “Tôi biết rồi!” Chỉ là chuyện này không cần phải nói cô cũng biệt được người đứng phía sau là ail Người hận cô nhất tại Vân Duệ, ngoài ra còn có năng lực thông báo đến ký giả, hơn nữa còn có thê tụ tập mọi người đến một nơi. Trong: lòng cô, sớm đã rõ ràng thân phân của người đói Chỉ là nếu như cô điều †ra ra được chứng cứ phía sau, nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
Không biết cùng Mục Cảnh Thiên trò chuyện bao lâu, lúc này cánh cửa phòng bệnh được đây ra.
“Tiểu Hy…” một giọng nói nhẹ nhàng nhưng ôn hòa vang lên, Mục lão thái thái như một cơn gió nhẹ nhàng bước vào.
Khi nhìn thấy I Mục lão thái thái, Hạ Tử Hy lúc này ngôi trên giường mỉm cười nói: “Bà nội!”
“Tiêu Hy thật đáng thương, cháu thê nào rồi? Còn có vân đê gì nữa không? Cảnh Thiên, mau tìm bác sĩ giỏi nhát thành phố A đến đây, tuyệt đôi không được khiến cho Tiểu Hy có chút vấn đề nào!” Mục lão thái thái nóI.