Chương 291:
Căn bản không cân phải chờ sô hay là nộp phí trước. Trực tiệp gọi một cuộc điện thoại, Hạ Tử Hy liên được nhập viện, bác sĩ cũng đên kiêm tra sức khỏe cho Hạ Tử Hy.
Cho đến hơn một tiếng đồng hồ sau, mới có thể trở nên yên tĩnh lại. Sau khi đã kiểm tra Hạ Tử Hy không còn bất kỳ vết thương nào khác, Mục Cảnh Thiên lúc này mới cam lòng.
Trong phòng bệnh, Hạ Tử Hy ngồi trên giường, Mục Cảnh Thiên đang ngôi bên cạnh cô.
“Tôi đã nói rôi, không có việc gì cả, anh xem hiện tại không phải là chuyện bé xé ra to hay sao?” Hạ Tử Hy nói.
Nghe câu nói này của cô ta, Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói: “Chuyện bé xé ra to? Hạ tiểu thư, cô đừng quên rằng cô vừa mới được cứu từ hang cọp ra đấy!”
Chuyện bé xé ra to?
Hắn ta chuyện bé xé ra to sao?
lo IU hy 6 Nhìn dáng vẻ hiện tại của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy cũng hiểu răng anh ta chính là đang lo lăng cho cô, nên không tiếp tục cùng anh ta tranh luận, nhưng cô vẫn chân thành nhìn anh ta nói: “Mục Cảnh Thiên, hôm nay thật sự cảm ơn anhl”
Đây cũng là lần đầu tiên kể từ khi hai người quen biết nhau, Hạ Tử Hy có thê chân thành nói chuyện với hăn như vậy. Mục Cảnh Thiên có chút kinh ngạc nhưng vẫn lên điểng: “Hạ Tử Hy, không lễ cô cho răng chỉ một câu cảm ơn liền có thể cho qua chuyện này!”
“Nếu không thì sao?” Hạ Tử Hy chớp mắt, hỏi ngược lại.
Nhìn bộ dạng hiện tại của cô, Mục Cảnh Thiên nhếch môi cười lạnh: “Đợi đến khi cô xuất viện, chúng ta sẽ thảo luận “.— này!”
Mục Cảnh j đã nói như vậy thì Hạ Tử Hy cũng gần như cảm giác được suy nghĩ trong đầu anh ta là như thê nào, nhưng cô vân không nói thẳng ra, ngược lại giỏng như anh ta vẫn chưa nói rõ bắt kỳ điêu gì.
Hạ Tử Hy gật đầu, sau đó như nhớ đến chuyện khác, liền quay sang nhìn anh ta nói: “Đúng rồi, anh tại sao lại xuất hiện ở đây?”
Xuất hiện cũng quá kịp thời đi!
“Tôi theo dõi ông ta đến tận đây, nhưng không xác định được cô CÓ Ở bên trong hay không, cho nên liền gọi một cuộc điện thoại xác nhận thử, cô quả nhiên khiến tôi không thất vọng!”
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói.
Chỉ có thể nói, Hạ Tử Hy rất hiểu cách lợi dụng cơ hội. Nhưng Hạ Tử Hy lại không nghe ra Mục Cảnh Thiên đang khen ngợi cô.
“Mục tổng, anh đang khen ngọi tôi sao?” Hạ Tử Hy nhìn anh ta hỏi.
Hai người ngồi im nói chuyện, có một loại cảm giác như vừa sông lại sau một kiếp nạn.
“Cô nói thử xem?” Nhìn Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên chậm rãi lên tiếng.
Hệ I0 IV”
Chỉ cần nói chuyện với Mục Cảnh Thiên đều tốn sức lực như vậy.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói, ánh mát trở nên có chút ái muội: ‘Ong ta, không động tay động chân gì với cô chứ?”
Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói, ánh mắt trở nên có chút ái muội: ‘Ông ta, không động tay động chân gì với cô chứ?”
“Không…” Hạ Tử Hy vừa định lên tiếng trả lời, nhưng khi nhìn thấy : ánh mắt của Mục Cảnh Thiên, hơn nữa còn có chút ái muội, khiến cho cô trong phút chốc liền hiểu ra được lời anh ta vừa nói có ý gì Khuôn mặt Hạ Tử Hy bắt chọt ửng đỏ, trong phút chốc không biết nên trả lời anh ta như thế nào. Vốn dĩ chuyện này bị anh ta đặt câu hỏi như vậy.
càng khiến sự việc trở nên ái muội hơn hẳn.