Mục lục
Chiến Thần Ở Rể (Chàng Rể Chiến Thần / Bất Bại Chiến Thần / Ác Ma Chiến Thần)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Như vậy thì tao càng không thể để mày sống!"

Hai mắt Long Ninh đằng đằng sát khí, chân giẫm một cái, trong nháy mắt xông về phía Long Thiên Vũ.

Long Thiên Vũ biết không thể thoát được cuộc chiến này, đành dùng hết sức mạnh lao tới chỗ ông ta.

"Ầm!"

Long Ninh tung chưởng, cơ thể Long Thiên Vũ bay vút ra ngoài như diều đứt dây.

Dù sao hắn ta chỉ vừa đột phá đến Thần Cảnh, trong khi đó Long Ninh đã là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ. Hai bên chênh lệch nhau như thế, Long Thiên Vũ hoàn toàn không có sức đánh trả.

"Thiên Vũ!" Website T_amlinh_247 cập nhật nhanh nhất

Long Tấn đang giao chiến với Long Hoàng nhưng luôn chú ý đến tình hình phía Long Thiên Vũ, thấy hắn ta bị Long Ninh đánh bay thì sắc mặt thay đổi.

"Oành!"

Ngay thời điểm ông ta phân tâm, một đòn đánh kinh khủng vụt tới.

Bị Long Hoàng đấm vào ngực, Long Tấn phun ra một ngụm máu, bay lên thật cao, cuối cùng rơi xuống bên cạnh Long Thiên Vũ.

Chỉ trong chớp mắt, hai người đồng thời bị thương nặng, không nhúc nhích nổi.

Khuôn mặt Long Thiên Vũ xám như tro tàn, nghẹn ngào nhìn Long Tấn cũng bị trọng thương, nói: "Ông Tấn, cháu làm ông bị liên lụy rồi!"

Nét mặt Long Tấn trắng tái, lắc đầu: "Cháu không có lỗi với ông, là Long Hoàng bất nghĩa. Long Hoàng nhất định sẽ trả giá đắt cho hành động của mình!"

"Ông đúng là đáng chết!"

Long Ninh phẫn nộ nhìn sang Long Hoàng: "Thưa phụ hoàng, xin hãy cho phép con giết hai kẻ phản bội này!"

Long Hoàng hờ hững nói: "Làm đi!"

Được Long Hoàng cho phép, Long Ninh bộc lộ sự mừng rỡ, trào phúng nhìn Long Thiên Vũ: "Ranh con, mày hết cơ hội giết tao rồi!"

"Chết đi!"

Long Ninh tập trung mọi sức mạnh vào chân phải, đạp mạnh xuống đầu Long Thiên Vũ.

Hắn ta không nao núng, nhìn chằm chằm Long Ninh như muốn ghi khắc khuôn mặt của kẻ này vào lòng, có thành ma cũng không buông tha.

"Thiên Vũ!"

Long Tấn hét lên, muốn ngăn trước người Long Thiên Vũ, nhưng vì bị đòn công kích cực mạnh của Long Hoàng làm cho bị thương nên không thể bảo vệ hắn ta được.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, một áp lực kinh khủng nhấn chìm toàn bộ Hoàng tộc họ Long.

Long Ninh muốn giẫm lên đầu Long Thiên Vũ thật mạnh nhưng làm sao cũng không thể hạ chân xuống, dường như có sức mạnh vô hình nào đó đang cản trở ông ta.

"Ai đấy?"

Nét mặt của Long Hoàng thay đổi, một người rất mạnh như lão ta cũng cảm giác được mối nguy hiểm mãnh liệt từ uy lực này.

"Ầm!"

Một nhánh cây xông về phía Long Ninh, quất lên bàn chân đang giơ thật cao, chuẩn bị giẫm lên đầu Long Thiên Vũ của Long Ninh.

Trong sự bàng hoàng của mọi người, cả bàn chân của ông ta đều gãy, nặng nề bay đến dưới chân Long Hoàng.

Một người trẻ tuổi xuất hiện trước người Long Thiên Vũ, hai tay chắp sau lưng, hờ hững nhìn Long Hoàng đang kinh sợ.

"Dương Thanh!"

Thấy người trẻ tuổi ấy, đồng tử lão ta co rút.

Dương Thanh đưa lưng về phía Long Thiên Vũ nên đến khi nghe thấy câu nói của Long Hoàng, hắn ta mới biết ai đã cứu mình, nước mắt chảy ròng ròng.

"Cậu Thanh, cuối cùng cậu cũng tới!"

Trải qua nỗi tuyệt vọng cùng cực, Long Thiên Vũ không muốn chết, chỉ muốn báo thù rửa hận.

Vốn tưởng rằng mình sẽ bị Long Ninh giết, không ngờ lại được cứu khỏi sự tuyệt vọng này. Đọc truyện tại T_amli nh24 7 nhé!

Tâm trạng căng thẳng của Long Tấn rốt cuộc cũng được thả lỏng.

Nhìn lưng của người trẻ tuổi ấy, lão ta cảm thấy cực kỳ biết ơn.

"Còn lại cứ giao cho tôi!"

Nhìn Long Tấn và Long Thiên Vũ đang nằm liệt dưới đất, Dương Thanh bình tĩnh nói.

"Bố, thằng khốn nạn này dám đập gãy chân của con, bố trả thù cho con đi!"

Bị Dương Thanh đánh gãy một chân, Long Ninh hung tợn nói.

Long Hoàng không để ý đến ông ta mà nặng nề nhìn Dương Thanh.

Lão ta không ngờ Dương Thanh lại có thể đến được Hoàng tộc họ Long mà vẫn còn sống.

Sau khi giết Long Khoa, Long Hoàng giá họa cho Dương Thanh và lan tin này cho Long Dược đang ở phủ thành chủ Hoài Thành biết.

Theo như kế hoạch của lão ta, Long Dược nhất định sẽ tìm đến Dương Thanh để báo thù.

Lẽ nào Long Dược chưa kịp đến?

Long Hoàng cực kỳ nghi hoặc.

"Tôi từng thấy kẻ máu lạnh, nhưng thể loại vô nhân tính đến mức độ đã giết hai người con rồi còn muốn giết cả cháu mình như ông thì tôi chưa thấy bao giờ".

Dương Thanh châm chọc nói.

Ban đầu, anh nghi ngờ liệu có phải Long Hoàng giết Long Khoa rồi giá họa cho mình hay không, giờ thì không còn nghi vấn nào nữa.

Long Hoàng chính là kẻ đã giết Long Khoa.

Bây giờ, thi thể của hoàng tử đang nằm trong Hoàng phủ họ Long cũng do Long Hoàng giết chết.

Mặt mày Long Hoàng tái mét, cắn răng uy hiếp: "Đây là chuyện trong nhà Hoàng tộc họ Long, cậu Thanh đây định nhúng tay vào hay sao?"

"Hôm nay tôi tới đây không phải vì muốn nhúng tay vào chuyện nhà ông, mà là tới đòi lại công bằng cho mình. Về chuyện Hoàng tộc họ Long điều động sáu cao thủ Thần Cảnh hợp tác với sáu cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp để giết tôi, Long Hoàng định giải thích thế nào?"

Ở Dương Thanh có một sự uy nghiêm trời sinh.

Bản thân anh là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đã hoàn toàn áp đảo Long Hoàng về mặt tu vi.

Lúc này tức giận, khí thế càng mạnh hơn, hầu như những người trong Hoàng tộc họ Long đều run lẩy bẩy, không dám nhìn Dương Thanh.

"Chuyện đó do Long Khoa gây ra, tôi không biết gì cả".

Long Hoàng giả vờ bình tĩnh: "Bây giờ, Long Khoa đã được chôn cất rồi. Nếu cậu không nguôi giận thì chỉ có thể đào xác của nó ra trả thù thôi".

Dương Thanh nhướng mày: "Ông ta chỉ là hoàng tử, có thể điều động sáu cao thủ Thần Cảnh đi khi chưa được sự cho phép của Long Hoàng à?"

Long Hoàng cau mày: "Nó là người thừa kế Hoàng tộc họ Long, sẽ nhận lấy vị trí của tôi trong tương lai, chẳng lẽ việc có thể điều động sáu cao thủ Thần Cảnh cũng là vấn đề à?"

"Tốt thôi, cứ cho chuyện này là do một mình ông ta gây ra đi, thế thì sao?"

Sắc mặt Dương Thanh càng thêm âm trầm: "Hôm nay tôi tới đây, chính là vì đòi một câu giải thích của ông đấy!"

Dứt lời, anh bộc phát ra khí thế càng khủng bố hơn, phong tỏa Long Hoàng.

Mặt mũi lão ta trắng bệch, nhận thấy được tu vi của Dương Thanh đã vượt xa mình. Nếu giao chiến, sợ là lão ta còn không cản nổi một đòn của anh.

"Dương Thanh, cậu đừng có khinh người quá đáng!"

Long Hoàng cố kìm nén nỗi sợ, cắn răng nói: "Ba mươi năm trước, con trai Long Dược của tôi nhận được sự chú ý của phủ thành chủ Hoài Thành, đã được đón đi đào tạo rồi. Hiện giờ nó cũng đã tiến vào Siêu Phàm Cảnh".

"Nếu cậu dám làm gì tôi, nó sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!"

"Cậu cũng hiểu gia tộc Cổ Võ là một thế lực thế nào mà, cậu không thể đắc tội được đâu!"

"Nếu bây giờ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK