Dù vậy, bọn họ vẫn không chịu tin Dương Thanh có thể đối phó với nhà họ Điền, nếu không họ sẽ không đuổi Ngải Lâm ra khỏi nhà.
Nhưng bây giờ nhà họ Diệp ra mặt, đến Tôn Húc cũng nịnh bợ Dương Thanh.
Nếu Ngải Lâm vẫn là người nhà họ Ngải thì chẳng phải tương đương với việc hai gia tộc lớn trong tám gia tộc khủng của Yến Đô sẽ bảo vệ nhà họ Ngải à?
Ngải Minh Húc cảm thấy khó chịu trong lòng, vốn dĩ ông ta muốn gả Ngải Lâm cho thằng con trai ngốc của Tôn Húc nhưng bây giờ Tôn Húc lại tôn kính Dương Thanh.
Với ông ta mà nói, đây là một sự mỉa mai lớn biết bao.
Bạn của đứa con gái bị ông ta đuổi ra khỏi nhà chưa nói gì mà đã làm chủ gia tộc họ Tôn phải nịnh bợ.
“Ông hay lắm Tôn Húc!”
Lâm Thiên Trạch nghiến răng nói: “Nếu ông đã chọn làm chó thì tôi cũng không còn gì để nói. Nhưng ông nghĩ một thằng nhóc con thì làm gì được nhà họ Lâm tôi?”
Dù Tôn Húc nhát gan sợ phiền phức nhưng ông ta đã quyết định là muốn giao hảo với Dương Thanh rồi, đương nhiên sẽ không lùi bước, cười mỉa nói: “Hai mươi cao thủ đứng đầu nhà họ Lâm ông đã đi theo nhà họ Diệp rồi, ông còn đứng đây mạnh mồm à?”
“Hay thật đấy, dù ông có kéo đội binh đến đây, tôi mà sợ thì tôi làm cháu ông!”
Tôn Húc cười khinh thường.
“Nếu ông không sợ, tôi đăng video ông quỳ xuống xin tha lên mạng nhé?”, Lâm Thiên Trạch tức giận nói.
“Ông nghĩ tôi là thằng ngốc à? Trước mặt cậu Thanh đây, dù ông có muốn quay đi chăng nữa thì ông dám không?”, Tôn Húc mỉa mai.
Lúc trước ông ta có sợ hãi, có giật mình nhưng sau khi suy nghĩ kĩ càng, ngày đó ở nhà họ Diệp, Mã Siêu làm nhà họ Lâm và nhà họ Tôn sợ mất mật, làm gì có ai dám lấy điện thoại ra quay video?
Diệp Mạn cũng cười ha ha: “Ông chủ Lâm, từ đầu đến cuối ông đều tự cho rằng sếp Điền sẽ bắt tay với ông nhưng sao tôi chưa nghe sếp Điền nói sẽ đứng về phe ông vậy”.
Ban nãy Diệp Mạn đã âm thầm quan sát ánh mắt Điền Hoa, phát hiện ông ta có ý định lui binh.
Rõ ràng Lâm Thiên Trạch muốn ném đá giấu tay nhưng tiếc là không thành công.
Điền Hoa không ngốc, con của ông ta đã chết nhưng Mã Siêu không phải là kẻ đầu têu. Nếu vì chuyện này mà khai chiến với nhà họ Diệp và nhà họ Tôn thì nhà họ Điền sẽ không chỉ chết một mình thằng con trai của ông ta đâu.
Huống chi cộng thêm Dương Thanh sâu không lường được, với tính tình cẩn thận tính trước tính sau của Điền Hoa, tất nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Nghe Diệp Mạn nói, Điền Hoa nhíu mày, rõ ràng ông ta hơi bất mãn khi Diệp Mạn kéo ông ta vào.
Lâm Thiên Trạch biến sắc, nhìn sang Điền Hoa hỏi: “Sếp Điền, con trai ông chết dưới tay thằng nhóc kia, chẳng lẽ ông định nhịn nhục?”
“Ông chủ Lâm, ông không cần nói nhiều đâu, tôi tự biết mình nên làm gì”, Điền Hoa lạnh nhạt nói.
Đúng lúc này, chiếc Audi A8 màu đen từ từ tiến vào nhà họ Ngải.
Một người trung niên bước xuống xe.
Sau lưng người trung niên là một chàng trai mặt mũi bầm dập đang bị hai gã đô con lôi đi.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, ông ta bước đến chỗ Dương Thanh gật đầu nói: “Cậu Thanh, chuyện cậu dặn tôi đã xử lý xong”.
Khi Lâm Thiên Trạch thấy chàng trai trẻ đang bị lôi đi là ai, mặt ông ta tái mét.
Dương Thanh nhìn chàng trai trẻ trước mặt, bảo Lạc Bân: “Làm cho cậu ta mở miệng ra!”
Người mới đến là Lạc Bân, giờ phút này Điền Hoa biến sắc.
Lạc Bân là tổng giám đốc tập đoàn Nhạn Thanh, đa số những người ở đây đều biết chuyện này. Hơn nữa trong khoảng thời gian gần đây, tập đoàn Nhạn Thanh phát triển cực kỳ mạnh mẽ, Lạc Bân cũng có tiếng và có quyền hơn.
Bây giờ ông ta lễ phép với Dương Thanh đến vậy, hiển nhiên Dương Thanh là người đứng sau lưng ông ta.
Đến giờ phút này Điền Hoa mới biết Dương Thanh có liên quan đến gia tộc Vũ Văn.
Nhưng nếu Dương Thanh chỉ liên quan đến gia tộc Vũ Văn thì Tôn Húc sẽ không nịnh nọt cậu ta ngay trước mặt mọi người.
Nếu vậy thì phe của Dương Thanh ngoài nhà họ Diệp, nhà họ Tôn ra thì còn có nhà Vũ Văn.
Yến Đô có tám gia tộc lớn mà ba gia tộc đứng đầu đã đứng về phe Dương Thanh, có thể thấy lai lịch Dương Thanh lớn đến nhường nào.
Lúc này Lạc Bân đã bước đến trước mặt chàng trai trẻ kia, lạnh lùng nói: “Khai hết những chuyện cậu biết, nếu không tôi sẽ làm cậu sống không bằng chết!”
Rõ ràng anh chàng này đã từng bị ép cung, nghe Lạc Bân nói, sợ hãi duỗi tay chỉ vào Lâm Thiên Trạch gào lên: “Là ông ta! Ông ta cho tôi năm triệu bảo tôi giết Điền Tân Vũ. Tài khoản tôi còn thông báo nhà họ Lâm chuyển khoản năm triệu!”
Anh ta vừa dứt lời, mọi người đều kinh hãi!
Ánh mắt mọi người đổ dồn vào Lâm Thiên Trạch.
Điền Hoa điên tiết nhìn Lâm Thiên Trạch chằm chằm.
- ---------------------------