Mục lục
Chiến Thần Ở Rể (Chàng Rể Chiến Thần / Bất Bại Chiến Thần / Ác Ma Chiến Thần)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, sự chú ý của mọi người đều tập trung vào nhà họ Lý, ngay cả Thượng Quan Phó cũng núp trong góc khuất, theo dõi sát sao từng cử động, không ai nhận ra Dương Thanh đã rời khỏi đây.

Bên trong trang viên nhà họ Lý, Lý Trọng vẫn không ra mặt, tám cao thủ đang ở ngay cạnh lão ta, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Hai gia tộc lớn đều cực kì ăn ý, không bên nào để cao thủ Siêu Phàm Cảnh ra mặt.

Lý Giang Hùng chỉ huy đám cao thủ Thần Cảnh nhà họ Lý, Thượng Quan Hoàng cầm đầu đám cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc, hai bên dàn trận nhìn chằm chằm nhau, nhưng không bên nào ra tay trước.

Toàn bộ trang viên nhà họ Lý đều đã bị bao phủ bởi các luồng uy lực võ thuật cực khủng bố, những cao thủ dưới cảnh giới Thần Cảnh của nhà họ Lý bị uy lực võ thuật khủng khiếp này ảnh hưởng tới, cảm thấy hai vai như bị ngọn núi lớn đè lên, đến hô hấp cũng không thông. "Lý Giang Hùng, hôm nay tôi có thể cho nhà họ Lý một cơ hội sống sót, các ông mang theo người nhà họ Lý rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan ngay, từ nay về sau không được bước chân vào Hoàng thành Thượng Quan nửa bước, nếu thế, tôi sẽ cho các ông rời đi".

Thượng Quan Hoàng tuyên bố, thái độ cực kì cứng rắn, tuy lão ta cũng muốn tiêu diệt gia tộc họ Lý nhưng lòng cũng biết rõ, một khi tuyên chiến, dù diệt được gia tộc họ Lý thì Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng sẽ phải chịu tổn thất cực kì lớn.

Vậy nên, nếu có thể đuổi gia tộc họ Lý ra khỏi Hoàng thành Thượng Quan mà không cần đánh nhau thì cũng có thể chấp nhận được.

Lý Giang Hùng cười lạnh, nói: "Thượng Quan Hoàng, ông thật sự cho rằng nhà họ Lý tôi là bọn yếu đuối dễ bắt nạt chắc? Tôi nói câu này có lẽ không xuôi tai ông lắm, nhưng nếu không phải Hoàng tộc có người bảo vệ thì nhà họ Lý tôi đã sớm thay thế vị trí của Hoàng tộc các người rồi".

"Hỗn láo!"

Thượng Quan Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, những lời vừa rồi của Lý Giang Hùng quả thực đã lăng nhục đến danh dự của Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Lý Giang Hùng không hề sợ hãi, lạnh lùng nói tiếp: "Chớ có khoe khoang bộ dạng Hoàng Chủ tởm lợm của ông trước mặt tôi nữa, bởi vì trước nay tôi chưa từng kính trọng ông, hơn nữa, những lời tôi vừa nói có chỗ nào sai à?"

"Nhà họ Lý tôi chí ít còn có một ông tổ Siêu Phàm Cảnh, nhưng Hoàng tộc họ Thượng Quan các ông thì sao? Ngoại trừ một người bảo vệ Hoàng tộc chỉ xuất hiện khi Hoàng tộc sắp bị tiêu diệt đến nơi, còn ai có thể bảo vệ cho Hoàng tộc họ Thượng Quan?"

"À đúng rồi, suýt thì tôi quên mất một người, nghe nói các ông đã hợp tác với Dương Thanh? Cả hai bên muốn hợp lực đối phó với nhà họ Lý tôi?"

Thượng Quan Hoàng đã tức giận không kìm nổi, nhưng lại không biết phản bác thế nào.

Nghe Lý Giang Hùng nhắc tới đó, lão ta mới lấy lại tinh thần, vì sao đến giờ, Dương Thanh vẫn chưa xuất hiện?

Dựa theo kế hoạch của lão ta, Dương Thanh sẽ xuất hiện ở ngay lúc này, chỉ có như thế mới ép cho Lý Trọng ra mặt, đến lúc đó, đẩy Dương Thanh ra đấu với Lý Trọng là được.

Đối với nhà họ Lý, Lý Trọng chính là trụ cột, còn đối với Hoàng tộc họ Thượng Quan, Dương Thanh tuy không phải trụ cột của Hoàng tộc nhưng cũng là một nhân vật cực kì quan trọng.

Chỉ cần Dương Thanh có thể giết Lý Trọng, hoặc là đánh cho Lý Trọng tàn phế cũng được, thì một gia tộc họ Lý không có Lý Trọng sẽ không chịu nổi một đòn của Hoàng tộc.

Thượng Quan Hoàng đã định mượn tay Dương Thanh giết Lý Trọng, nhân cơ hội đó diệt trừ nhà họ Lý mà không mất chút công sức nào.

Nhưng giờ đây, Dương Thanh vẫn không xuất hiện, không biết vì sao, lão ta bỗng có một dự cảm rất tệ.

Thấy Thượng Quan Hoàng không nói lời nào, Lý Giang Hùng cười ha hả mà rằng: "Thượng Quan Hoàng Chủ, không phải là các ông đã thỏa thuận với Dương Thanh cùng đối phó với nhà họ Lý tôi, xong xuôi đâu đấy thì Dương Thanh lại chuồn mất đó chứ?"

Lý Giang Hùng chỉ bông đùa một câu, nhưng lại khiến lòng Thượng Quan Hoàng nặng nề trầm xuống.

Bởi lão ta cũng vừa nghĩ đến khả năng này, một giây sau lại bị Lý Giang Hùng nói huỵch toẹt ra, điều này làm nỗi bất an trong lòng lão ta càng thêm nặng nề.

"Không phải là bị tôi đoán trúng rồi chứ?"

Quan sát thấy biểu hiện của Thượng Quan Hoàng khác lạ, Lý Giang Hùng kinh ngạc thốt lên. "Hừ!"

Thượng Quan Hoàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lạnh giọng nói: "Ông không cần phải thử, việc hôm nay chỉ là Hoàng tộc chúng tôi muốn diệt trừ nhà họ Lý ông, có liên quan gì đến cậu Thanh?"

"Hơn nữa, tiêu diệt một gia tộc họ Lý mà thôi, chúng tôi còn chưa đến nỗi cần một cao thủ hàng đầu như cậu Thanh tới hỗ trợ".

Lúc này đang là thời điểm mấu chốt, dĩ nhiên Thượng Quan Hoàng không thể để cao thủ của Hoàng tộc đánh mất nhuệ khí.

Lý Giang Hùng không biết thật giả thế nào, nhưng nỗi lo âu trong lòng cũng ngày càng dày đặc hơn.

Lão ta thấy, Dương Thanh đúng là đã bị trọng thương, chỉ cần dám đến nhà họ Lý, dĩ nhiên Lý Trọng sẽ có cơ hội khiến Dương Thanh có đến không có về.

Nhưng nếu Dương Thanh không tới, rất có thể đã tranh thủ lúc hỗn loạn mà trốn mất rồi. Hơn nữa, điều này cũng nói lên một sự thật, là Dương Thanh đã thực sự mất sạch tu vi võ thuật, chỉ may mắn còn duy trì thân xác của cao thủ Siêu Phàm Cảnh, cho nên mới có thể giết chết Lý Giang Hải, một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh, trong nháy mắt.

Nếu quả như vậy, chỉ cần Dương Thanh đến đây, đợi khi Lý Trọng ra tay, Dương Thanh nhất định sẽ mất mạng.

Nhưng một khi Dương Thanh trốn ra khỏi Hoàng thành Thượng Quan, nhà họ Lý còn muốn đuổi giết Dương Thanh sẽ rất khó khăn.

Dựa vào thiên phú võ thuật của Dương Thanh, một ngày nào đó sẽ khôi phục tu vi võ thuật ở đỉnh cao, đến khi đó, nhà họ Lý còn đường sống nào sao?

Nghĩ tới đây, đáy lòng lão ta bỗng nảy sinh một khát vọng được bắt tay giảng hòa với Hoàng tộc.

"Thượng Quan Hoàng, nếu ông đã định vận dụng thế lực Hoàng tộc của mình để diệt nhà họ Lý tôi thì mau ra tay đi chứ, còn chờ gì nữa?"

Lý Giang Hùng bỗng nói, nhưng kì thực, lão ta chỉ muốn thử Thượng Quan Hoàng thêm một lần nữa.

Nếu Thượng Quan Hoàng lập tức cho người tấn công, như vậy có nghĩa là Hoàng tộc họ Thượng Quan thực sự định dùng chính sức mình để đánh nhà họ Lý, còn nếu Thượng Quan Hoàng chần chờ thì có nghĩa là Thượng Quan Hoàng còn đang muốn đợi Dương Thanh tới, nhưng Dương Thanh không xuất hiện, rất có thể đã chạy trốn rồi.

Thượng Quan Hoàng sao lại không nhận ra ý định của Lý Giang Hùng, lão ta lạnh lẽo nói: "Nếu ông đã tha thiết muốn chết đến thế thì tôi sẽ giúp ông toại nguyện!"

"Gia tộc họ Lý không tôn trọng quyền uy của Hoàng tộc, âm thầm bồi dưỡng thế lực riêng, đồng thời còn từng bước xâm chiếm các thế lực khác trong Hoàng thành Thượng Quan, đây là trọng tội!"

"Hôm nay, tôi cầm đầu đội quân tinh nhuệ của Hoàng tộc, tiêu diệt gia tộc họ Lý, giương cao Hoàng uy chúng ta!"

Thượng Quan Hoàng vừa dứt lời, đám cao thủ của Hoàng tộc đều hô to: "Tiêu diệt gia tộc họ Lý, giương cao Hoàng uy chúng ta!"

"Tiêu diệt gia tộc họ Lý, giương cao Hoàng uy chúng ta!"

Đám cao thủ nhà họ Lý đang do dự băn khoăn, lại nghe Lý Giang Hùng nói thế, ánh mắt lập tức trở nên kiên định hẳn.

So với việc quy thuận Hoàng tộc họ Thượng Quan, bọn họ vẫn muốn ở lại nhà họ Lý hơn, chỉ cần có Lý Trọng trấn giữ nơi này, nhà họ Lý có thể sừng sững không đổ.

Ngay khi Thượng Quan Hoàng và Lý Giang Hùng chơi tâm lý chiến với nhau, Thượng Quan Phó núp trong góc khuất đã sa sầm mặt, vừa rồi, lão ta chỉ chằm chằm giám sát nhà họ Lý, không để ý tới Dương Thanh.

Nhưng nay xem ra, rất có thể Dương Thanh đã trốn mất rồi.

Thượng Quan Phó giận dữ nói: "Tên khốn kiếp! Nếu mày đã muốn chết thì để tao giúp mày toại nguyện!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK