“Ngu ngốc, cậu ấy chính là Dương Thanh, chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh! Nếu Hoàng tộc và Vương tộc không nhúng tay, cậu ấy mới là Vương của Yến Đô!”
Sự xuất hiện của Dương Thanh thu hút vô số người.
Sau khi Dương Thanh và Vương Chiến ngồi xuống ghế khách quý, cao thủ Thần Cảnh đều lạnh lùng nhìn sang.
“Ranh con, mày là Dương Thanh hả?”
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên có thực lực Thần Cảnh sơ kỳ khinh miệt chất vấn.
“Cút!”
Vương Chiến đứng bật dậy quát lớn.
“Khí thế khủng bố tràn trên người ông ta tràn ra, càn quét về phía cao thủ Thần Cảnh sơ lỳ kia.
Không ai ngờ tới Vương Chiến sẽ ra mặt.
Người trung niên có thực lực Thần Cảnh sơ kỳ kia cảm nhận được khí thế khủng bố trên người Vương Chiến lập tức tái mét.
Lúc này, ông ta cảm thấy trước mặt mình không phải người mà là ác ma đến từ địa ngục, đối phương có thể dễ dàng giết chết ông ta chỉ bằng một suy nghĩ.
Sau lưng ông ta ướt sũng mồ hôi.
Mọi người xung quanh đều đang nhìn ông ta, khiến ông ta thấy mặt mình nóng rát.
Dương Thanh vẫn không thèm nhìn ông ta lấy một cái, giống như vừa rồi người ông ta hỏi không phải anh.
“Vương Chiến, từ bao giờ ông đã biến thành con chó trung thành thế?”
Đúng lúc này, một người trung niên đứng ở khu vực của Hoàng tộc họ Long châm chọc hỏi.
Vương Chiến lập tức cau mày.
Ông ta từng là cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Long, sao lại không nhận ra đối phương?
Người trung niên kia chính là Long Khoa con trai thứ của Long Hoàng, cũng là bố của Long Phi Dương từng chạy tới phòng khám Ái Dân khiêu khích lão ta và Long Thiên Vũ.
Từ khi Long Thiên Vũ bị phế võ thuật, bố của hắn ta cũng dần bị thu hồi quyền lợi.
Hiện giờ nhánh của Long Khoa mới mạnh nhất Hoàng tộc họ Long. Còn Long Khoa cũng đang được Long Hoàng coi trọng, nghe nói có khả năng trở thành người thừa kế.
Bên cạnh ông ta còn có Long Giang, cao thủ Thần Cảnh trung kỳ đi theo Long Phi Dương tới phòng khám Ái Dân gây chuyện.
Nhưng Long Giang không phải người mạnh nhất Hoàng tộc họ Long.
Một lão già da mặt nhăn nheo đang nhìn chằm chằm Dương Thanh, đôi mắt sắc bén như mắt chim ưng.
Dường như cảm nhận được, Dương Thanh quay lại đối mặt với lão ta.
Giây phút nhìn vào mắt lão già kia, anh lập.
tức hoảng hốt, cảm thấy như đang rơi vào địa ngục.
Nhưng chỉ trong phút chốc, Dương Thanh đã thoát ra được, nhếch miệng nở nụ cười khinh bỉ.
Rốt cuộc trong mắt lão già kia lộ ra vẻ kinh ngạc.
Từ nhỏ lão ta đã luyện thuật thôi miên, lúc chiến đấu có thể khiến đối thủ chìm trong ảo giác, thậm chí là ngủ say.
Cao thủ giao đấu có thể nhanh chóng phân thắng bại.