Đối phương mặc toàn hàng hiệu, cổ tay mang một chiếc đồng hồ Rolex màu xanh ngọc có giá trị không nhỏ, vẻ mặt tươi cười ấm áp.
Tuy hắn ta không đẹp trai bằng Dương Thanh nhưng cũng được coi là ưa nhìn, thường dễ bắt chuyện thành công.
Nếu là người khác có lẽ đã sớm chủ động đi bắt chuyện hắn ta, nhưng Tống Hoa Nhã thì khác.
Cô ta vốn có xuất thân cao quý, loại thiếu niên tài tuấn nào chẳng gặp rồi?
Một người chỉ ăn mặc gọn gàng một chút sao có thể lọt vào mắt xanh của cô ta?
Không thể đâu!
Cô ta lạnh nhạt nhìn người tới bắt chuyện rồi hỏi Dương Thanh: “Chồng ơi, bạn anh à?”
Nghe thấy Tống Hoa Nhã gọi mình là chồng, Dương Thanh rất sững sờ.
Nhìn vẻ mặt vô tội của Tống Hoa Nhã, anh biết cô ta đang giả vờ.
Dương Thanh lắc đầu cười: “Không quen!”
“À!”
Tống Hoa Nhã đáp một tiếng rồi nói: “Chồng ơi, mai anh đưa em đi khu vui chơi được không? Lâu rồi chúng ta không đi, em muốn chơi tàu lượn, nhảy bungee với anh!”
Dương Thanh biết Tống Hoa Nhã cố ý lờ đi người bắt chuyện mình, phối hợp đáp: “Được thôi, nhưng hôm nay là lần cuối cùng uống rượu. Một thời gian nữa là phải có con rồi”.
Nghe Dương Thanh nói muốn sinh con, mặt cô ta lập tức đỏ bừng, may là ánh đèn trong quán bar khá tối nên không bị lộ.
“Chúng ta có hai đứa rồi, anh vẫn còn muốn sinh thêm à?”
Lời Tống Hoa Nhã nói khiến người ta chết lặng, thoắt cái biến thành mẹ hai con.
Người tới bắt chuyện bị lờ đi, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Hắn ta cứ tưởng Tống Hoa Nhã và Dương Thanh chỉ là bạn bè, không ngờ lại là vợ chồng, còn có hai con.
Hắn ta nào dám bắt chuyện tiếp? Vội vàng chạy trối chết.
“Ha ha ha…”
Anh ta cười đáp: “Đương nhiên là còn sống, sao em lại hỏi vậy?”
“Chồng ơi, cô ta là ai?”, cô nàng bên cạnh anh ta bỗng hỏi.
“Một người bạn từng rất thân, Tống Hoa Nhã”.
Anh ta nói xong lại nhìn Tống Hoa Nhã: “Giới thiệu với em, cô ấy là vợ anh, Tôn Mỹ Quyên. Bọn anh kết hôn ba năm rồi”.
Ầm!
Lời này như sét đánh giữa trời quang với Tống Hoa Nhã, cô ta chết sững.
Dương Thanh thấy viền mắt cô ta đỏ hoe.
“Hoa Nhã, em không định giới thiệu anh chàng đẹp trai bên cạnh với anh à?”, chàng trai vẫn duy trì nụ cười thân thiện.
Bấy giờ Tống Hoa Nhã mới bừng tỉnh, hít một hơi thật sâu, dần lấy lại bình tĩnh.
“Anh ấy là chồng tôi, Dương Thanh”.
- ---------------------------