Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1367

“Quân Bắc Lương tắm máu sa trường nhiều năm, chẳng lẽ lại bị chia rẽ chỉ bởi một mệnh lệnh?”

 

“Tôi bảo Long Thất giả vờ đầu hàng, đương nhiên ông sẽ không tiếp nhận cậu ấy. Nhưng chắc chắn ông sẽ nghĩ làm cách nào để xử phạt quân Phá Long! Không thể giết cũng chẳng thể giữ, càng không thể giải tán, bằng không, Thiên Tử cũng sẽ không đồng ý!”

 

“Cải tổ lại là biện pháp duy nhất ông có thể làm! Chẳng qua là cải tổ như thế nào thì ông không biết! Dẫu sao ông cũng chưa bao giờ đặt chân vào trong quân đội nên đương nhiên ông không hiểu những chuyện trong đó!”

 

Mẹ kiếp!

 

Ông Lạc siết chặt nắm đấm, móng tay dài đâm vào da thịt!

 

Không phải ông ta chưa từng nghĩ đến chuyện giám thị chi tiết quá trình cải tổ, mà do việc phân bổ hai trăm ngàn quân đến các nơi khác quá rườm rà!

 

Ông Lạc chỉ có thể ủy quyền cho cấp dưới thân tín của mình đi giám sát!

 

Long Thất đã muốn động tay động chân thì sao mấy kẻ thân tín vô dụng bên cạnh ông Lạc có thể tra được?

 

“Hừ! Tốt lắm, lão già này sơ suất, sơ suất rồi! Mày… Mày…”

 

Ông Lạc chỉ tay vào Tiêu Chính Văn và Long Thất.

 

Ông ta thật sự rất hận, tại sao mình lại không kiên trì với ý tưởng của mình, xử lý xong Tiêu Chính Văn và bè đảng của cậu ta rồi mới tiến hành tước đoạt quyền lực?

 

“Điều mà ông mong muốn nhất bây giờ chắc là được lên đường nhanh chóng nhỉ?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Đáng tiếc, người khác thì được, chỉ mình ông là không!”

 

Khi Tiêu Chính Văn nói đến đây, trong mắt anh như bắn ra hai tia sáng rực rỡ!

 

Các lão Âu Dương chết thảm đến mức nào?

 

Hôm đó, lúc Tiêu Chính Văn khoác chiếc chiến bào hoa văn rồng xanh của mình lên thi thể ông ấy cũng đã mượn cơ hội này để kiểm tra kỹ lưỡng vết thương trên người ông ấy!

 

Không một phần da thịt nào còn hoàn chỉnh!

 

Ngày đó, Tiêu Chính Văn thật sự không thể kiềm chế được nỗi căm phẫn trong lòng mà rơi nước mắt!

 

“Hừ!”

 

Mặt mày ông Lạc méo mó nói: “Tần Vương! Ông… Ông đúng là thành công thì ít mà thất bại thì nhiều! Nếu ông nghe lời tôi thì làm gì có chuyện thất bại ngày hôm nay chứ!”

 

Ông Lạc tự biết mình khó thoát tội chết, nên lúc nói chuyện, đột nhiên ông ta rút một con dao găm từ sau lưng, thẳng tay đâm xuống lồng ngực mình!

 

“Muốn chết à?”

 

Tiêu Chính Văn bước nhanh lên trước, vung kiếm chém một nhát!

 

“Phịch!”

 

Bàn tay cầm dao của ông Lạc và thanh dao găm kia đều bị chém rơi xuống đất.

 

“Người đâu!”

 

“Có mặt!”

 

Hai binh sĩ mặc quân trang của cảnh vệ quân Phá Long bước nhanh vào đại điện.

 

“Đè lão già khốn kiếp này xuống, đánh chết!”

“Rõ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK