Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó vì nghi ngờ người phụ trách về vấn đề lũ lụt lúc đó là thân cận của vua Thuấn nên đã tìm cớ chém người này.

 

Một người hầu bên cạnh cụ ta chính là Vũ, vua Thuấn biết rõ Vũ không giỏi việc trị thủy, còn bảo cụ ấy phụ trách vấn đề lũ lụt, ẩn ý rất rõ ràng là muốn giết luôn cả Vũ.

 

Nhưng cuối cùng Vũ đã ra tay giết cả nhà Thuấn trước, còn nấu người nhà của cụ ta thành một nồi canh thịt, sau đó chia cho mọi người ăn.

 

Dựa vào việc đó để đoàn kết mọi người lại, ủng hộ cụ ấy lên ngôi nắm quyền.

 

Đọc hết nội dung này, Tiêu Chính Văn cũng giật mình.

 

Xem ra mọi chuyện không tốt đẹp như trong sách sử miêu tả.

 

Tranh đấu của loài người đã có từ thời cổ xưa và chưa từng dừng lại, hơn nữa càng đẫm máu hơn so với bây giờ.

 

Sau khi đi qua hành lang dài, Tiêu Chính Văn mới đến lăng tẩm bên trong.

 

Nhưng kỳ lạ là bên trong không hề có quan tài mà chỉ có một đàn tế rỗng.

 

Xung quanh bàn tế đều là đường hầm rộng khoảng một tấc, cuối cùng chính giữa đàn tế là một hình vẽ cá âm dương cực lớn.

 

Ngay phía trên cá âm dương có một cái hộp được làm bằng bạc dài khoảng một thước, xung quanh chiếc hộp không hề có khóa nhưng lại được treo giữa không trung.

 

Ngay khi Tiêu Chính Văn bước lên đàn tế, đàn tế cực lớn bắt đầu tự động dịch chuyển như người máy.

 

Từng tiếng ầm ầm cực lớn vang lên, cát bụi rơi xuống từ các khe nứt của tảng đá trên đỉnh đầu.

 

Tiêu Chính Văn chưa kịp định thần lại thì chiếc hộp bạc đó bỗng phát ra tiếng động.

 

“Cạch cạch!”

 

Như thể tiếng bánh răng kim loại chuyển động.

 

“Rắc!”

 

Bỗng một tiếng rõ to vang lên, sau đó cả chiếc hộp bạc rơi ra.

 

Đàn tế tối đen bỗng được chiếu sáng như ban ngày. Khi Tiêu Chính Văn ngước mắt nhìn sang, chỉ thấy một luồng sáng trắng cực kỳ chói mắt xuất hiện ở nơi đặt cái hộp bạc lúc nãy.

 

Cho dù bình thường thị lực của Tiêu Chính Văn rất tốt cũng không thể nhìn thấy món đồ bên trong thông qua ánh sáng trắng đó.

 

“Lẽ nào đây chính là tim rồng Bạch Long?”

 

Lòng Tiêu Chính Văn hơi chùng xuống, khẽ nhíu mày nhớ lại ghi chép về tim rồng Bạch Long trong Thiên Sơn Thư Lục.

 

Dung hợp tim rồng Bạch Long khác hoàn toàn với dung hợp các tim rồng khác, vì thật ra tim rồng Bạch Long là biểu tượng của sinh tử.

 

Mà tim rồng bất tử hàng nghìn năm chính là sự sống.

 

Thế thì người muốn dung hợp tim rồng Bạch Long chính là cái chết.

 

Kết hợp sự sống và cái chết mới có thể dung hợp một thể với tim rồng Bạch Long.

 

Vấn đề là điều kiện này quá khắt khe.

 

Vầng sáng màu trắng chiếu rọi cả đàn tế, hình vẽ cá âm dương cũng bắt đầu dịch chuyển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK