Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1673

“Ông nghĩ đây là Hoa Sơn của ông sao?”

 

“Đây là Long Kinh! Đây là đất của Thiên Tử!”

 

“Đừng nói ông là người đại diện của Hoa Sơn tung hoành trong giới thế tục, cho dù chưởng môn của Hoa Sơn đến thì cũng không có quyền lên tiếng ở đây! Hơn nữa, lúc nãy hắn đã định giết tôi. Sao thế? Hoa Sơn các người dám đứng ra là muốn tôi tha cho hắn à?”

 

“Còn muốn tôi kết trận hòa? Ha ha ha, thật nực cười! Thì ra Hoa Sơn các người lại vô liêm sỉ, không biết xấu hổ đến vậy sao?”

 

“Cậu…”

 

Thương Nhan Bách tái mặt khi bị Tiêu Chính Văn mắng chửi, cụ ta chỉ vào mũi Tiêu Chính Văn, đứng cả nửa ngày không nói nổi một chữ.

 

Cụ ta đã tung hoành ngang dọc gần sáu mươi năm, ai dám không nể mặt cụ ta chứ?

 

Ngay cả Võ Thí Thiên nhìn thấy cụ ta cũng phải gọi một tiếng ông Thương.

 

Vậy mà không ngờ Tiêu Chính Văn còn trẻ như vậy lại dám không coi cụ ta ra gì.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu có biết Đông Phương Ngạo Vũ là đồ đệ đứng đầu của Hoa Sơn trận tông! Cậu dám lấy mạng cậu ta thì Hoa Sơn sẽ quyết sống chết với cậu!”

 

Thương Nhan Bách lạnh lùng đe dọa.

 

“Quyết sống chết?”

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo: “Tôi tha cho hắn thì ông sẽ tha cho tôi sao? Dù sao cũng phải chết. Ông là cái thá gì? Loại hèn hạ thấp kém, vô liêm sỉ mà còn muốn dùng Hoa Sơn để đe dọa Tiêu Chính Văn tôi sao? Đúng là nằm mơ!”

 

“Cậu dám…”

 

Thương Nhan Bách vô cùng tức giận, cụ ta đã bị mắng chửi là đồ hèn hạ thấp kém bao giờ đâu cơ chứ?

 

Bởi vì ngọn lửa giận bùng cháy, cụ ta bỗng quên mất cảnh giới thực lực của mình, sải bước xông lên đỉnh núi Bách Nhật, giơ tay định tát Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng trước khi cú tát của cụ ta hạ xuống thì đã nhận cú tát đau điếng của Tiêu Chính Văn.

 

“Bộp!”

 

Một âm thanh to giòn giã vang vọng khắp đỉnh núi.

 

Chỉ thấy cổ Thương Nhan Bách vẹo sang một bên, lúc khuôn mặt cụ ta lọt vào tầm mắt của mọi người thì trên mặt đã in dấu tay đỏ sẫm.

 

Cú tát này không mạnh, nhưng lại vô cùng nhục nhã.

 

Dấu tay đỏ hằn này ước chừng khoảng ba tháng sẽ không thể phai nhạt.

 

Cú tát này của Tiêu Chính Văn đánh vào mặt Thương Nhan Bách, cũng đồng nghĩa với việc đánh vào mặt Hoa Sơn!

 

Danh sơn thì sao chứ?

 

Khi Hoa Quốc gặp nguy nan, khi năm nước liên minh vây hãm Long Kinh, mấy đại danh sơn đang ở đâu?

 

Khi vô số người dân Hoa Quốc bị tàn sát đẫm máu, người của danh sơn ở đâu?

 

Vậy mà bây giờ lại muốn đứng lên thể hiện sức mạnh rồi ra lệnh cho Tiêu Chính Văn?

 

“Cậu dám đánh tôi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK