Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 713: Đến nhà tù đen

Chẳng mấy chốc, sau khi Viên Văn Sinh thắp nhang cho Khương Thái Xương thì đến sân sau biệt viện nhà họ Khương, điềm nhiêm ngồi xuống một bên thưởng trà Long Tỉnh.

“Ừ, trà này không tồi, gia chủ Khương cũng là một người am hiểu về trà”.

Viên Văn Sinh mỉm cười, đặt tách trà xuống.

Khương Văn Kỳ vội vàng cười theo: “Ông Viên nói đùa rồi, nếu như không có sự giúp đỡ của ông Viên thì tôi cũng không thể trở thành gia chủ nhà họ Khương dễ dàng như thế. Nếu ông Viên thích loại trà này thì tôi sẽ bảo người gói lại một chút cho ông mang về”.

Ông Viên cười nói: “Không cần đâu”.

Tiếp đó, Viên Văn Sinh vào thẳng chủ đề: “Hôm nay tôi đến đây là muốn bàn với ông một số chuyện”.

“Ông Viên cứ việc dặn dò”, Khương Văn Kỳ vội vàng nói, thái độ vô cùng thấp hèn.

Ông ta hiểu rằng, không có Viên Văn Sinh sẽ không có ông ta của bây giờ!

Nói đúng hơn thì nhà họ Khương bây giờ đã trở thành một con chó không đáng đếm xỉa, đi theo đuôi nhà họ Viên.

Thế nhưng, Khương Văn Kỳ cam tâm tình nguyện.

Bởi vì ông ta có dã tâm!

Viên Văn Sinh cười nói: “Không đến mức dặn dò, chỉ là vài chuyện nhỏ mà thôi. Thứ nhất, nhà họ Viên tôi quyết định hỗ trợ nhà họ Khương, để nhà họ Khương trở thành gia tộc lớn hạng nhất thậm chí là hàng đầu Tu Hà, không biết gia chủ Khương có hứng thú hay không?”

Nghe vậy, Khương Văn Kỳ sững sờ, mở to hai mắt, một lúc sau vẫn chưa phản ứng lại!

Tiếp đó, ông ta liền đứng bật dậy, khom lưng chín mươi độ rồi nói với Viên Văn Sinh: “Ông Viên, tôi đồng ý, đương nhiên là đồng ý rồi! Chỉ cần ông Viên lên tiếng, dù có là chuyện gì đi nữa thì Khương Văn Kỳ tôi cũng tình nguyện dốc hết sức lực để làm! Dù có là lên núi đao xuống biển lửa thì cũng không khước từ!”

“Ha ha”. Viên Văn Sinh cười nhạt, tỏ ý bảo Khương Văn Kỳ ngồi xuống, nói: “Không đến mức nghiêm trọng như ông nói đâu, vài ngày nữa trợ lý của tôi sẽ liên lạc với nhà họ Khương. Chỉ cần ông nghe lời thì nhà họ Viên tôi có thể giúp mấy người trở thành thế gia mới của Tu Hà!”

“Vâng vâng vâng! Cảm ơn ông Viên trợ giúp!”

Trong lòng Khương Văn Kỳ kích động không thôi!

Không ngờ nhà họ Khương lại có ngày hôm nay!

Từ gia tộc nhỏ hạng hai, ba nhảy vọt thành gia tộc giàu có mới, thế gia hạng nhất thậm chí đứng đầu Tu Hà!

Kế đó, sắc mặt Viên Văn Sinh u ám, nói: “Còn một chuyện nữa, người của tôi nghe ngóng được công ty Na Na chuẩn bị rời khỏi Tu Hà và sẽ đưa theo một loạt các dự án hợp tác lớn, thậm chí ngay cả dự án đầu tư của doanh nghiệp nước ngoài kia cũng phải dừng lại giữa chừng”.

“Rời khỏi Tu Hà? Là ý của Khương Vy Nhan sao?”, Khương Văn Kỳ nhíu mày, vẻ mặt hoài nghi.

Viên Văn Sinh gật đầu nói: “Có lẽ là như vậy, bởi thế, đối với nhà họ Khương mấy người mà nói thì đây cũng là một cơ hội không dễ có được! Chỉ cần công ty Na Na rời khỏi Tu Hà, vậy thì nhà họ Viên tôi sẽ thay mấy người xử lý tốt những khoảng thiếu hụt, để cho nhà họ Khương và Khương Văn Kỳ ông tiếp nhận!”

Nghe vậy, Khương Văn Kỳ chắp tay cảm ơn: “Vậy thì thật sự cảm ơn ông Viên, sau này, ông Viên có bất cứ yêu cầu nào thì cứ việc lên tiếng, Khương Văn Kỳ tôi nhất định sẽ tận lực thực hiện!”

Viên Văn Sinh gật đầu, sau đó đứng lên nói: “Không còn chuyện gì khác nữa, tôi về trước đây”.

“Để tôi tiễn ông”.

Khương Văn Kỳ vội vàng đứng dậy, cung kính tiễn ông Viên ra về.

Sau khi ông Viên rời đi, Khương Văn Kỳ lập tức gọi Khương Mỹ Nghiên lại, kích động hô lên: “Con gái, nhà chúng ta sắp phát tài rồi! Nhà họ Khương sắp đổi vận rồi!”

“Bố, sao thế?”, Khương Mỹ Nghiên nghi hoặc hỏi.

Khương Văn Kỳ nói: “Ban nãy ông Viên nói sẽ trợ giúp nhà họ Khương chúng ta trở thành gia tộc giàu có mới, trở thành thế gia hạng nhất thậm chí hàng đầu của Tu Hà!”

“Cái gì? Thật sao ạ?”

Khương Mỹ Nghiên cũng vô cùng kích động, vẻ mặt ngập tràn phấn khích, nói: “Tốt quá rồi! Như thế thì chúng ta có làm gì cũng không cần phải nhìn sắc mặt người khác nữa, đặc biệt là con khốn Khương Vy Nhan kia! Đợi chúng ta trở thành gia tộc giàu có mới của Tu Hà, con nhất định phải tìm cô ta tính sổ”.

Nghe đến đây, Khương Văn Kỳ nói: “Về Khương Vy Nhan thì ban nãy ông Viên cũng đã nói rồi, công ty Na Na chuẩn bị rời khỏi Tu Hà”.

“Rời đi? Sao cô ta có thể rời đi chứ? Nhà họ Khương chúng ta sắp phát tài rồi, thế mà cô ta lại định chạy sao?”

Khương Mỹ Nghiên gào mồm lên.

Khương Văn Kỳ lắc đầu, ngồi lại xuống ghế, vẻ mặt âm trầm, nói: “Mặc dù ông Viên có thể giúp nhà họ Khương chúng ta trở thành gia tộc giàu có mới của Tu Hà, nhưng bố vẫn cảm thấy chuyện này không hề đơn giản! Bởi vì trên đời làm gì có chuyện ăn không được của ai cái gì, ông Viên nhất định muốn lợi dụng nhà họ Khương chúng ta để đạt được gì đó”.

Khương Mỹ Nghiên nghe vậy thì nói: “Bố, bố suy nghĩ mấy cái này để làm gì? Dù ông Viên đó có muốn lợi dụng chúng ta để đạt được điều gì thì chúng ta cũng đều bằng lòng. Có thể dựa dẫm vào nhà họ Viên chính là cơ hội trăm năm có một của nhà họ Khương chúng ta! Dù có bị lợi dụng thì cũng làm sao đâu cơ chứ?”

Nghe Khương Mỹ Nghiên nói vậy, Khương Văn Kỳ cũng gật đầu: “Đúng! Con nói không sai! Dù có bị lợi dụng thì cũng có làm sao! Chỉ cần nhà họ Khương có thể trỗi dậy, tất cả đều không còn quan trọng nữa”.

Cùng lúc này, ở trong biệt thự.

Bởi vì công ty Na Na sắp rời khỏi Tu Hà, chuyển đến Dược Đô Giang Trung, nên sau khi Khương Vy Nhan từ nhà họ Khương trở về thì đến thẳng luôn công ty.

Ba người nhà Khương Học Bác mặc dù rất không bằng lòng rời khỏi Tu Hà, nhưng bọn họ bây giờ cũng không còn lựa chọn nào khác nữa.

Suy cho cùng, bây giờ nhà họ Khương cũng do Khương Văn Kỳ làm chủ, một nhà ba người bọn họ cũng chỉ có thể đi theo Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn. Tiêu Chính Văn đứng ở trong sân biệt thự, còn Vương Nhị Cẩu thì đang quỳ một gối trước mặt anh.

Trải qua hai ngày huấn luyện ngắn ngủi, Vương Nhị Cẩu đã hoàn toàn thay đổi.

“Chủ soái có dặn dò gì vậy ạ?”, Vương Nhị Cẩu cung kính hỏi.

Tiêu Chính Văn lấy ra một tấm bản đồ, nói: “Đây là vị trí của nhà họ Viên ở Long Kinh, cậu thay tôi trộm món đồ giống thế này”.

Vương Nhị Cẩu cầm lấy bản đồ, nhìn vài lần rồi nói: “Vâng, thuộc hạ xin tuân lệnh!”

Nói xong, Vương Nhị Cẩu quay lưng rời đi.

Nhưng Tiêu Chính Văn gọi cậu ta lại, nói: “Nếu như gặp phải nguy hiểm thì có thể rút lui, liên hệ với điểm liên lạc tại Long Kinh, sẽ có người tiếp ứng cho cậu”.

Vương Nhị Cẩu quay người lại, cung kính nói: “Rõ!”

Tiếp đó, cậu ta rời khỏi biệt thự, giấu tấm bản đồ vào trong ngự!

cMặc dù Tiêu Chính Văn nói gặp phải nguy hiểm có thể rút lui, nhưng Vương Nhị Cẩu không định làm như thế!

Đây là nhiệm vụ đầu tiên mà chủ soái giao cho cậu ta, cậu ta bắt buộc phải dốc sức thực hiện, bắt buộc phải chứng minh bản thân!

Dù có thế nào đi nữa thì cũng phải trộm bằng được thứ mà chủ soái cần!

Ngày hôm sau, Tiêu Chính Văn chuẩn bị chào tạm biệt Khương Vy Nhan.

Trong phòng khách biệt thự, nhìn Khương Vy Nhan đang thay quần áo giúp mình, anh dịu dàng cười nói: “Vợ à, lát nữa anh phải ra ngoài xử lý chút chuyện, chắc phải mất tới vài ngày, mấy ngày này em với Na Na cứ ở lại đây, đợi phía công ty xử lý xong xuôi thì sẽ có người sắp xếp cho hai mẹ con về Giang Trung trước”.

Khương Vy Nhan gật đầu, ánh mắt dịu dàng như nước nhìn Tiêu Chính Văn, kiễng chân hôn vào má anh một cái, nói: “Ở bên ngoài phải chú ý an toàn, hứa với em, đừng gây chuyện linh tinh, sớm trở về nhé, em với Na Na đợi anh”.

Tiêu Chính Văn mỉm cười trìu mến, ôm lấy bờ vai mềm mại của Khương Vy Nhan, sau đó hôn xuống, mãi hồi lâu mới buông ra.

Nhìn Khương Vy Nhan sắc mặt đỏ bừng, thở hổn hển trước mặt, Tiêu Chính Văn cười nói: “Được, anh hứa với em”.

Nói xong, Tiêu Chính Văn quay lưng rời khỏi biệt thự.

Trước cửa, Long Nhất và Long Lân đã đợi hồi lâu.

Vẫy tay tạm biệt với Khương Vy Nhan xong, Tiêu Chính Văn đến thẳng sân bay Tu Hà.

Tối hôm đó, anh bay đến Las Vegas, gặp Thẩm Dật Văn của Hắc Kỵ tại một quán rượu trên đường phố Las Vegas.

“Anh Thẩm, lâu rồi không gặp, vẫn khoẻ chứ?”

Tiêu Chính Văn bước vào cửa quán rượu, nhìn thấy Thẩm Dật Vân ngồi bên trong, sau lưng còn có bốn gã đàn ông lực lưỡng.

Thẩm Dật Vân nhìn Tiêu Chính Văn, lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Tôi không muốn gặp anh tí nào! Vì anh mà lần trước tôi bị Hắc Kỵ nghiêm phạt, mất đi hai địa bàn! Chức vị trong Hắc Kỵ cũng bị giảm đi hai bậc, trở thành tứ kỵ! Bây giờ, anh chính là kẻ thù của tôi!”

Nói xong, Thẩm Dật Vân rút ra một khẩu súng từ bên hông, nhắm thẳng vào Tiêu Chính Văn vừa mới ngồi xuống, vẻ mặt lạnh tanh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK