Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rogers lắc đầu lạnh lùng nói.

 

Lúc này Rogers đã không còn ôm ảo tưởng nữa.

 

Nếu Sean không muốn bỏ qua cho ông ta và Irina thì ông ta có muốn cũng không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay Sean.

 

Cách biệt về thực lực của hai bên quá lớn.

 

“Chàng trai, ngông cuồng cũng phải có mức độ, vốn dĩ Sean không để ý đến cậu, nếu cậu cầu xin ông ta tha thì có lẽ ông ta sẽ cho cậu một con đường sống. Dù sao người như cậu cũng chỉ là một con kiến bé nhỏ trong mắt bọn tôi thôi”.

 

“Nhưng cậu lại cứ cố chấp, không nên nhiều lời vào lúc này”.

 

Rogers cho rằng nếu không có ông ta, Tiêu Chính Văn đã không sống đến bây giờ.

 

Vốn dĩ Tiêu Chính Văn là người có khả năng sống sót nhất, sau đó đưa tin tức về cho người của gia tộc Drew.

 

Nhưng cơ hội sống duy nhất cũng bị một câu của Tiêu Chính Văn phá hủy.

 

Ngay cả Irina cũng thầm quở trách Tiêu Chính Văn không nên khoe mẽ vào lúc này.

 

Chỉ là Tiêu Chính Văn không để ý đến Rogers mà lạnh nhạt nhìn Sean.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn dần tỏa ra sát khí.

 

Tòa lâu đài cổ này là tài sản cá nhân anh bỏ một số tiền lớn mua về, kết quả đám người này cứ xông vào nhà anh như đi qua cổng thành vậy.

 

Xem ra đám người Âu Lục đều là lũ ngu đần, không để họ dính chút máu thì không bao giờ biết nên tôn trọng người khác.

 

Sean và Tiêu Chính Văn trố mắt nhìn nhau, sát khí trong mắt dần hiện lên, cười khẩy nói: “Tôi không chỉ muốn giết người ở trong nhà cậu mà còn muốn cậu chết chung, cậu có thể làm gì được tôi?”

 

“Có thể làm gì được ông à?”

 

Tiêu Chính Văn bật cười, chỉ là nụ cười đó còn ẩn chứa sát khí.

 

Ngay sau đó cơ thể Tiêu Chính Văn mờ đi như một bóng ma, rồi bỗng chốc xuất hiện ngay trước mặt Sean.

 

Không để Sean hoàn hồn lại từ kinh ngạc, Tiêu Chính Văn vung tay lên đánh mạnh vào mặt Sean.

 

Đầu Sean lệch sang một bên, cả người văng ra xa như một viên đạn.

 

Sau khi va mạnh vào tường, ông ta bật ngược trở lại rồi rơi xuống dưới chân Tiêu Chính Văn.

 

“Rầm!”

 

Cả người Sean rơi xuống đất khiến đất bụi bay tứ tung.

 

Tốc độ ra tay của Tiêu Chính Văn quá nhanh, sức lực lại còn mạnh.

 

Hơn nữa không hề phát ra tiếng gió, động tác như nước chảy mây trôi.

 

Sau khi ngã xuống đất, Sean chỉ cảm thấy hai mắt nổ đom đóm, thậm chí trước mắt tạm thời không nhìn thấy được gì.

 

Phải đến nửa phút sau, thị lực của Sean mới khôi phục bình thường.

 

Cú đánh này khiến Sean có cảm giác như mặt mình vừa va chạm với một ngôi sao băng, thậm chí không kịp cảm thấy đau đớn gì thì mặt đã sưng vù.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Irina ngây người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK