Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Người đàn ông trẻ nhìn ông già đứng bên cạnh và nói: “Người đó là Triệu Hoa Phong của Hoa Sơn đúng không?”

 

Ông già đó chính là Tiêu Long!

 

Tiêu Long khẽ nhíu mày: “Tôn Thượng, thật ra từ mấy ngày trước, con trai của Từ Thiên Thuật bị đánh, cường giả ngoài lãnh thổ đã lên kế hoạch, lần này phái mười mấy cường giả cảnh giới Thiên Thần tới là muốn chặt đứt tia hy vọng cuối cùng của Hoa Quốc!”

 

“Nếu như Tiêu Chính Văn chết, ba trái tim rồng sẽ mất chủ, như vậy càng khó mà khai quật di tích Long tộc!”

 

Tiêu Long nói những lời này không để xen chút cảm xúc, như thể cụ ấy đang nói về chuyện gì đó không liên quan đến mình.

 

Nghe vậy, người lập ra phái Quang Minh là Hạo Thiên quay đầu lại đánh giá Tiêu Chính Văn, đột nhiên ngẩng đầu bật cười: “Tiêu Long, lẽ nào ông không lo lắng cho cháu trai của ông chút nào sao?”

 

Tiêu Long khẽ lắc đầu, thản nhiên nói: “Sống chết có số, nếu mạng của nó chỉ đến thế thì tôi cũng không cứu được! Đại cục luôn biến đổi, ai có thể bảo vệ tất cả những người xung quanh mình được đây?”

 

Hạo Thiên khẽ lắc đầu nói: “Không! Cậu ấy không thể chết, ít nhất không phải bây giờ! Đám người Vũ Thiên Tôn quá ngu ngốc, chỉ muốn bản thân có được tim rồng, nhưng lại không biết người có được tim rồng phải trả giá rất đắt!”

 

“Nếu Tiêu Chính Văn đã có ba trái tim rồng, tại sao không để cậu ấy có được năm trái, sau đó khai quật di tích Long tộc, mở ra những bí mật bên trong!”

 

Nói đến đây, Hạo Thiên ngẩng đầu lên, nhìn lên bầu trời, khẽ nhắm mắt lại.

 

Tiêu Long cau mày nói: “Tôn Thượng, nếu như đắc tội với Hoa Sơn, sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của ngài đấy!”

 

Hơn hai mươi năm gia nhập phái Quang Minh, Tiêu Long luôn một lòng trung thành mới giành được sự tin tưởng của Hạo Thiên.

 

Bây giờ, đã đến thời khắc mấu chốt, càng không thể để mọi nỗ lực trước đây đều đổ sông đổ bể!

 

Thực ra trong lòng cụ ấy sớm đã vô cùng lo lắng.

 

Tiêu Chính Văn là hậu duệ duy nhất của nhà họ Tiêu, sao có thể không sốt ruột chứ!

 

Nhưng càng những lúc như thế này, càng phải bình tĩnh!

 

“Hoa Sơn? Chúng ta không giết người, vào những lúc như thế này này, trên tay càng không thể dính máu. Về phần mấy người phe Vũ Thiên Tôn, cứ để bọn họ làm theo ý mình là được! Dù sao tương lai của phái Quang Minh cũng không phải do bọn họ quyết định!”

 

Hạo Thiên thản nhiên nói.

 

“Mọi chuyện đều nghe theo sự sắp xếp của Tôn Thượng!”

 

Tiêu Long gật đầu nói.

 

Nghe giọng điệu của Tiêu Long bình tĩnh như vậy, Hạo Thiên hơi khó hiểu hỏi: “Tiêu Long, tôi rất muốn biết tại sao ông lại bình tĩnh như vậy? Người đời đều có tình cảm, tình thân là thứ khó vứt bỏ nhất!”

 

Đừng nhìn Hạo Thiên vẫn còn trẻ như vậy mà lầm, tuổi của cụ ta thực ra còn lớn hơn Tiêu Long rất nhiều, nên vô cùng hiểu rõ lòng người!

“Cho dù tôi không muốn từ bỏ thì có thể làm được gì chứ, Tôn Thượng, nói thật lòng, đứng trước tình huống như vậy ngay cả tôi cũng cảm thấy giống như một hạt cát giữa sa mạc, mạng sống của chính mình còn không thể bảo đảm, còn nói gì đến việc lo cho người khác?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK