Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù là nhà họ Khổng và các hoàng tộc cũng phải kính nể Hạng Vũ.

 

Hơn nữa bản thân Vương Huyền Sách lại là tướng có tiếng của Đại Đường, dĩ nhiên cũng có chút thế lực.

 

“Thật ra một trăm năm trước, Vương Vũ có chút danh tiếng ở thành Thiên Đô, nhưng người này hơi cậy tài khinh người, quả thật hiếm thấy người trẻ nào có thể so được với anh ta”.

 

“Ngay cả bà cũng từng đánh giá người này, nói sau này anh ta sẽ tiền đồ vô lượng”.

 

Tử Doanh lại giải thích.

 

Ngay cả Nguyệt Nhu trước giờ luôn kiêu ngạo cũng từng có tâm tư với Vương Vũ, nhưng tiếc là Vương Vũ không có hứng thú với Nguyệt Nhu.

 

Nhưng quan hệ của hai người lại rất vi diệu, là trên mức tình bạn, dưới tình yêu.

 

Hơn nữa nguyên nhân đằng sau mà Vương Vũ có thể đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín ở độ tuổi trẻ như thế cũng không đơn giản như trong tin đồn, nhưng dù thế nào thì thực lực của hắn cũng cao như thế.

 

Hai người vừa đi vừa nói, vô thức đã đến trước cửa biệt viện số một Thiên Tự.

 

Vừa bước vào Tiêu Chính Văn đã chú ý đến một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo sam màu trắng tuyết, ngạo mạn đứng trên mái đình trong sân, liếc nhìn Tiêu Chính Văn và Tử Doanh.

 

“Anh chính là Tiêu Chính Văn đến từ thế tục nhỉ? Cậu chủ nhà tôi không muốn ở chung với anh nên mong anh có thể đổi một chỗ khác”.

 

Một thư đồng mặc áo khoác ngoài vải đen bước đến chặn đường đi của Tiêu Chính Văn và Tử Doanh.

 

Tiêu Chính Văn bình thản gật đầu nói: “Được!”

 

Thấy tiêu Chính Văn quay đầu nhìn mình, Tử Doanh vội nói: “Vậy tôi dẫn anh Tiêu đến biệt viện số một Địa Tự nhé”.

 

Nói rồi Tử Doanh nhíu chặt mày nhìn thư đồng và người đàn ông đó, sau đó dẫn Tiêu Chính Văn xoay người đi đến chỗ khác.

 

Đến khi Tiêu Chính Văn đi xa, đàn em của Vương Vũ mới xoay người đi đến trước mái đình, lúc này xung quanh người đàn ông đó đã bao quanh bởi một luồng khí màu tím như thể có một con rồng con màu tím dài một tấc lượn vòng quanh hắn.

 

Con rồng nhỏ màu tím này là khí tức của rồng, mặc dù khá yếu nhưng đó cũng là khí tức của rồng.

 

“Hắn đồng ý sao?”, Vương Vũ cúi đầu nói với thư đồng.

 

“Đồng ý rồi! Nhưng gần đây Tiêu Chính Văn khá nổi danh, hơn nữa ngay cả nhà họ Phương trong thành Đại Phong cũng bị hắn chèn ép, Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ cũng gia nhập vào môn phái của hắn, chúng ta càng nên kết bạn với người như thế”.

 

Thư đồng cười nói, khó hiểu hỏi.

 

Vương Vũ khinh thường nói: “Cao thủ Đế Cảnh của nhà họ Phương có gì giỏi đâu chứ, không đủ nhét kẽ răng, mà Viên Thiên Canh cũng bị nhốt hàng ngàn năm đầu hàng với hắn cũng là vì không còn nơi yên thân”.

 

“Nhưng đây đều không phải là nguyên nhân chính, điều khiến tôi không muốn có liên quan gì với hắn là lúc nãy hắn đến Thiên Cung Bắc Cực đã đắc tội với người của Tề Thiên Thư Viện”.

 

Nghe nói thế, thư đồng cau mày nói: “Cậu chủ Lưu Trưởng An và Cao Vũ không phải là hai nhân vật nhỏ không có trọng lượng sao? Đánh rồi cũng là đánh họ lại có thể dấy lên sóng gió gì chứ?”

Ngay cả thư đồng cũng nghĩ Lưu Trưởng An và Cao Vũ quả thật nên đánh, huống gì bây giờ danh tiếng của Tiêu Chính Văn đang lên, đánh họ thì có thể thế nào?

“Cậu đâu thể hiểu được bí ẩn ở đây, mặc dù Lưu Trưởng An chỉ là một học trò bình thường của Tề Thiên Thư Viện, nhưng phía sau Tề Thiên Thư Viện lại là nhà họ Khổng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK