Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đoàn Hải Long hất tay lên, rồi lập tức xoay người lại.

 

“Ha ha, tiếc cho thằng Tiêu Chính Văn chết sớm, nếu hắn không có phúc hưởng thụ, vậy để tôi giúp Tiêu Chính Văn làm chuyện vất vả này!”

 

Trương Hách Tuyên vừa nói vừa đá văng Đại trưởng lão ra, bước về phía Khương Vy Nhan.

 

“Ông… Ông đừng tới đây! Nếu không, tôi sẽ chết trước mặt ông!”

 

Khương Vy Nhan đột nhiên từ bên hông rút ra một con dao găm, kề sát cổ họng mình.

 

“Ha ha!”

 

Trương Hách Tuyên ngửa mặt lên cười nói: “Nhà họ Trương tôi canh giữ mộ Tổ Long mấy đời nay, không quan tâm đến những thứ này, huống hồ người mới chết thì cơ thể vẫn còn ấm!”

 

 

 

“Trương Hách Tuyên, ông thật vô liêm sỉ! Không ngờ, người nhà họ Trương đều là loại súc sinh không biết xấu hổ!”

 

Đại trưởng lão tức hộc máu, lên tiếng mắng chửi.

 

Loại hành vi này còn không bằng đám côn đồ vô lại ngoài đường phố.

 

Trong dòng lịch sử dài dằng dặc mấy nghìn năm của Hoa Quốc, nhà họ Trương vẫn luôn được hưởng đặc quyền!

 

Rõ ràng lời nói của Trương Hách Tuyên đã khiến ấn tượng của Đại trưởng lão với toàn bộ nhà họ Trương, cũng giảm xuống mấy bậc.

 

Sự kính trọng trước kia đã sớm không còn tồn tại!

 

“Ha ha, thể diện ư? Thế nào gọi là thể diện, sau khi tôi “mây mưa” với cô ta, rồi giết cả nhà cô ta thì ai có thể nói ra nói vào chứ? Hơn nữa, mọi người ở đây, cũng đâu phải chỉ có mình tôi có “ý tốt” đó phải không nào?”

 

Trương Hách Tuyên nói xong còn liếm khóe môi, nhìn mọi người ở phía sau.

 

Ngay tức khắc, hai ba mươi cặp mắt lóe lên ánh sáng xanh, đồng thời đặt tầm mắt trên người Khương Vy Nhan.

 

“Sao còn chưa ra tay!”

 

Đoàn Hải Long lạnh lùng thúc giục.

 

“Vút vút vút!”

 

Mười mấy bóng đen chợt lóe lên, lập tức bao vây Khương Vy Nhan ở giữa.

 

“Dù tôi có chết cũng sẽ không để cho các người được như ý!”

 

Mắt Khương Vy Nhan chứa đầy nước mắt căm hận, cô giơ dao găm lên, đang định đâm vào ngực mình.

 

“Vy Nhan! Dừng tay!”

 

Vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng hét lớn bỗng truyền đến.

 

Nghe thấy giọng nói này, không chỉ có Khương Vy Nhan như bị điện giật, mà ngay cả đám người Đoàn Hải Long cũng hết sức chấn động!

 

Không sai, bọn họ vô cùng quen thuộc với chủ nhân của giọng nói này – Tiêu Chính Văn!

Tiêu Chính Văn chưa chết sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK