Chương 1433
Nghe thấy thế, Lâm Thiên Đức không khỏi sửng sốt.
Chữa trị để chết?
“Chuyện này… không khó, nhưng tôi thật sự không hiểu ý của ông Lư lắm”.
Đến lúc này Lâm Thiên Đức vẫn mờ mịt không hiểu mục đích ông Lư gọi cụ ta đến Giang Trung là gì.
Nếu bàn đến việc cứu người, Lâm Thiên Đức nghĩ mình không chỉ thua kém dược sư Hoàng về cấp bậc mà là cách biệt một trời một vực.
Nhưng bảo cụ ta giết người, vậy thì có rất nhiều cách.
“Là thế này…”
Sau đó ông Lư kể lại ân oán của mình với Tiêu Chính Văn, rồi nói ngắn gọn mấy câu giải thích về cuộc hẹn đánh nhau giữa Charlie và Tiêu Chính Văn.
Sau khi nghe ông Lư kể xong, Lâm Thiên Đức nhíu mày rơi vào trầm tư một lúc lâu mới ngẩng đầu lên nói: “Ông Lư, vậy ý của ông là đầu độc?”
Ông Lư nhíu mày trợn mắt nhìn Lâm Thiên Đức nói: “Nói bậy! Tôi là trưởng lão liên minh võ thuật, sao có thể làm mấy chuyện bỉ ổi như thế chứ?”
“Hơn nữa Charlie là người nước ngoài, khiêu chiến với người có công của Hoa Quốc, tôi đâu thể đầu độc người có công với Hoa Quốc. Rõ ràng là ông muốn bôi nhọ nhân phẩm của tôi”.
Vãi chưởng!
Lâm Thiên Đức bị ông Lư mắng đến mức lú lẫn, lần này cụ ta hoàn toàn ngơ ngác, trán toát mồ hôi lạnh, thận trọng nói: “Ông Lư, vậy… rốt cuộc ý ông là sao?”
Ông Lư sa sầm mặt mày liếc nhìn Lâm Thiên Đức nói: “Trước đó Tiêu Chính Văn không may bị thương trong trận đấu với Lạc Cửu Anh, thế nên cậu ta vẫn phải chữa trị vết thương cho đến trước trận đấu, nhưng… một số vết thương không chữa khỏi, ông hiểu chứ?”
Lâm Thiên Đức chớp mắt, phải mất một lúc lâu cụ ta mới hiểu được ý đồ của ông Lư.
Mẹ kiếp, đây chẳng phải vẫn đầu độc Tiêu Chính Văn sao?
Mẹ kiếp, đúng là lại xây dựng hình tượng cho mình.
“Trước khi trận đấu diễn ra, Tiêu Chính Văn không thể chết, ông hiểu ý tôi chứ?”
Ông Lư lạnh lùng nói.
“Tôi hiểu.”
Ý của ông Lư là đầu độc thuốc có tính phát tan chậm, ít nhát Tiêu Chính văn không được xảy ra chuyện trong vòng ba ngày.