Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Độ Thiên Chân Nhân đi rời, Võ Anh Hào mới thấp giọng nói: “Nghĩ chắc là anh Tiêu cũng có thể nhìn ra được, mặc dù tôi đã đạt đến thực lực Nhân Hoàng từ lâu, nhưng vẫn chỉ dừng lại ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm, có cảm thấy khả nghi lắm không?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.

 

Ngay từ cái nhìn đầu tiên khi nhìn thấy Võ Anh Hào thì đã nhận ra sức chiến đấu của người này, chắc chắn sẽ không yếu hơn đám người Triệu Kế Hồng, nhưng so với Tiêu Chính Văn thì cảnh giới của anh ta lại chỉ mới ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm.

 

Sức chiến đấu không hợp với cảnh giới, chỉ có thể chứng tỏ Võ Anh Hào này cố ý áp chế cảnh giới.

 

“Thật ra anh Tiêu chắc cũng đã nhìn ra, mấy thế tử hoàng tộc bọn tôi ai nấy cũng không có cảnh giới cao gì mấy, thậm chí Nhân Vương cấp năm chính là trần nhà của bọn tôi rồi”.

 

“Nhưng so với các gia tộc bình thường, tài nguyên của hoàng thất nhiều thế nào? Nếu muốn đột phá chắc là các thế tử của các gia tộc bình thường dù cũng đuổi theo không kịp”.

 

“Nhưng chúng tôi vẫn luôn ép cảnh giới, thậm chí rất nhiều người đến giờ cũng ở cảnh giới tầm khoảng Nhân Vương cấp ba, chính là lúc đột phá Nhân Hoàng đã có biến số quá lớn.

 

“Hơn nữa muốn đột phá cũng phải đợi đến cơ hội tốt nhất mỗi một ngàn năm một lần mới có thể một bước lên trời”.

 

Nghe thế Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, quả đúng như Võ Anh Hào nói, cảnh giới của các thế tử hoàng tộc lại thấp hơn các gia tộc bình thường khác.

 

Từ trước đến giờ Tiêu Chính Văn cũng từng nghĩ đến nhưng cuối cùng cũng không có đáp án.

 

“Ý của anh Võ là chỉ có đột phá cảnh giới Nhân Vương ở thế tục mới có thể nhanh chóng lĩnh hội được cảnh giới Quy Chân à?”, Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

 

Nhưng khi mấy người Long Nguyệt đột phá cảnh giới Nhân Hoàng, Tiêu Chính Văn cũng không phát hiện có gì khác thường, bao gồm cả sức chiến đấu và sự thay đổi không lớn lắm của mấy người Triệu Kế Hồng.

 

Lời nói của Võ Anh Hào lại khiến Tiêu Chính Văn rơi vào trầm tư, từ xưa đến nay Hoa Quốc là nơi rất bí ẩn, hơn nữa để lại rất nhiều chỗ không rõ.

 

Có lẽ ở trong đó có bí thân nào mà trước giờ Tiêu Chính Văn không hề biết.

 

“Đúng thế, cảnh giới Quy Chân này mặc dù không phải là cảnh giới về sức chiến đấu, nhưng người có thể lĩnh hội được Quy Chân lại cực kỳ ít không có mấy người, các đế quân thời xa xưa cũng có rất nhiều người chỉ được vẻ bề ngoài”.

 

“Ồ? Nói cách khác, chuyến đi đến thế tục lần này của anh Võ là định đột phá cảnh giới Nhân Hoàng ở thế tục vào thời khắc thích hợp?”

 

Tiêu Chính Văn cố ý nhấn mạnh hai chữ thời khắc.

“Đúng vậy, không phải chỉ có tôi đang đợi thời khắc này, mấy người như nhà họ Tư Mã – Tư Mã Thiên Hựu, Aisin Gioro, Hoằng Ấn cũng đang chờ đợi thời khắc này”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK