Chương 1546
Không lâu sau, cuộc gọi video được kết nối, đầu bên kia là một ông lão đầu bạc trắng, mắt sáng long lanh nhìn Jason.
“Ông ba, cháu… cháu là Jason!”
“Jason, giờ cháu đang ở đâu? Sao trong nhà không liên lạc được với cháu? Còn nữa, Emmanuel nói cháu đã lành ít dữ nhiều, tối qua đã xảy ra chuyện gì thế?”
Ông lão tóc bạc hoàn toàn không quan tâm đến sống chết của Jason mà chỉ muốn biết rõ chuyện đã xảy ra vào tối hôm trước.
Đây cũng là sự xót xa khi sinh ra trong gia tộc lớn, lúc này Jason vờ ngạc nhiên nói: “Ồ! Ông ba, cháu đang muốn nói chuyện này với ông đây, đêm qua đúng là khủng khiếp thật”.
“Capua chết, Tiêu Chính Văn cũng chết, Santos và một chủ tế nữa cũng chết rồi”.
“Dù sao cũng có rất nhiều thi thể và người chết, ông ba mau cứu cháu với, đón cháu về đi, cháu không muốn ở đây đón người của gia tộc Russell Rowland đâu, cháu sợ lắm, ông nhìn mặt cháu này…”
Lúc này Jason tỏ vẻ sợ hãi vô cùng thật, vì chỉ cần sơ suất một chút thôi thì hắn sẽ chết.
“Cháu nói gì? Tiêu Chính Văn cũng chết rồi à?”
Ông lão tóc bạc ở phía đối diện trầm giọng hỏi.
Hiển nhiên cụ ta rất nghi ngờ về cái chết của Tiêu Chính Văn.
“Chết rồi ạ! Sau khi Emmanuel rời đi, Santos ra tay đánh Tiêu Chính Văn, vốn dĩ hai người họ ngang tài ngang sức nhưng không ngờ vào thời khắc quan trọng Nguyệt Ảnh và Thương Nguyệt bỗng ra tay giết Tiêu Chính Văn luôn”.
“Một tên đồng bọn khác của Santos cũng bị Thương Nguyệt giết, cuối cùng Santos cũng chết, hai người Vy Hào chết tiệt kia chiếm được món hời lớn”.
“Bây giờ cháu chỉ có một mình, cháu thật sự rất sợ, ông ba…”
Jason vừa nói bật khóc thảm thiết.
Ông lão ở đầu bên kia điện thoại im lặng hồi lâu mới trợn mắt nhìn Jason nói: “Thằng vô dụng! Gia tộc cho mày cơm ngon áo ấm không phải để mày tỏ ra hèn nhát, bắt buộc phải tiếp tục tiến hành đàm phán với gia tộc Russell Rowland”.
“Ông, vậy cháu mong được giáo chủ Emmanuel bảo vệ, cháu không cần vệ sĩ, chúng đều là lũ vô dụng”.
Jason khàn giọng hét lên.
“Thằng ngu ngốc, Emmanuel không thể đặt chân đến Memphis nữa, mày cứ đợi ở đó, gia tộc sẽ cử người đến bảo vệ mày, còn nữa phải giữ chân Thương Nguyệt và Nguyệt Ảnh lại, thế nhé”.
Dứt lời, ông lão tóc bạc cúp máy luôn.
Nhìn màn hình đen thui, Jason siết chặt nắm đấm.
“Xem ra số anh cũng lận đận ghê, hình như ông ta không hề quan tâm đến sự sống chết của anh”.
Tiêu Chính Văn giật lấy điện thoại từ tay Jason, cười nhạo nói.