Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh Tiêu, chuyện này, cho dù thái độ của anh như thế nào thì Đế Vương Các chúng tôi cũng sẽ giữ lời hứa! Ngoài ra, nếu không có ý kiến khác, tôi sẽ thông báo cho người bên dưới đến cư trú tại trung tâm thành phố của Hoa Quốc sớm nhất có thể!”

 

Bạch Chiến Sinh cười nói.

 

“Đợi đã!”, Tiêu Chính Văn xua tay ngắt lời: “Không ai được phép can thiệp vào Long Kinh. Tất cả người của võ tông, ngoại trừ đại trưởng lão võ tông ra sức vì giới chính trị ra, những người khác không được đến gần Long Kinh!”

 

“Càng không được đến Thiên Tử Các gây chuyện, nếu không, giết không tha!”

 

Nghe vậy, Bạch Chiến Sinh hơi sững sờ, còn Tần Vũ bên cạnh mắt lại sáng lên.

 

Điều này có nghĩa là Tiêu Chính Văn đã vẽ ra ranh giới cho Đế Vương Các và đám người võ tông.

 

Nói cách khác, cũng có thể bảo toàn được uy quyền của Thiên Tử và giới chính trị.

 

“Chuyện này… anh Tiêu, chuyện này e rằng không thỏa đáng, Long Kinh là nơi quy tụ cao thủ của Hoa Quốc…”

 

“Không, ý của tôi là sự an toàn của mọi người ở Long Kinh đều là do Đế Vương Các đích thân phụ trách, hơn nữa, kẻ dám gây chuyện ở Long Kinh, thì đích thân Đế Vương Các các anh hãy xử lý!”

 

Nghe vậy, Bạch Chiến Sinh khẽ nhíu mày, nhưng sau đó hắn nghĩ, chỉ cần khống chế được Hoa Quốc thì sau này ai sẽ quan tâm đến thỏa thuận này với Tiêu Chính Văn chứ!

 

Nghĩ vậy, Bạch Chiến Sinh khẽ gật đầu nói: “Được, mọi chuyện cứ theo lời anh Tiêu nói!”

 

Sau khi Tiêu Chính Văn giao hẹn với Bạch Chiến Sinh vài chuyện nữa, Bạch Chiến Khởi mới rời đi.

 

Sau khi ông ta rời đi, Tiêu Chính Văn cũng đứng dậy, bước ra ngoài.

 

Tần Vũ tiễn Tiêu Chính Văn ra cửa, liền nhìn thấy trước tổng bộ Hắc Băng Đài đã bị bao vây bởi những thương gia giàu có từ khắp nơi trên cả nước.

 

Hầu như tất cả mọi người đều nóng lòng chờ đợi Tiêu Chính Văn bước ra.

 

“Cậu Tiêu, chúng tôi đều không hiểu tại sao cậu lại thỏa hiệp với võ tông. Nếu cậu cần tiền, chúng tôi có thể giao nộp hết tài sản, nhưng chúng tôi không muốn giao dịch với người của võ tông!”

 

Lãnh Kế Hồng bước lên trước, phát biểu đầu tiên.

 

“Chuyện này không liên quan gì đến tiền bạc, mọi người cứ yên tâm về đi. Tôi tin người của võ tông không dám gây chuyện nữa đâu, hơn nữa nếu muốn ổn định lâu dài, đây là việc mà tất cả chúng ta đều phải trải qua!”

 

Tiêu Chính Văn chỉ bình tĩnh trấn an mà không giải thích nhiều.

 

Đương nhiên, kế hoạch thực sự trong lòng anh hiện tại vẫn chưa công khai!

 

“Cậu Tiêu… chúng tôi vô cùng biết ơn cậu!”
Thấy Tiêu Chsinh Văn không nói gì thêm, đám người chỉ đành nhìn theo bóng lưng Tiêu Chính Văn rồi cúi chào.
TRong một thời gian dài, bọn họ đã sống dưới sự bảo vệ của Tiêu Chính Văn, cho nên mới không bị người của võ tông ức hiếp, giữ được tài sản gia tộc, cẩ nhà bình an vô sự.
Cho dù Tiêu Chính Văn có quyết định như thế nào đi chăng nữa thì trong lòng họ vẫn luôn cảm kích Tiêu Chính Văn.
Cậu Tiêu, sau này cho dù xảy ra chuyện gì, chúng tôi sẽ cùng nhau nhảy vào nước sôi luwarr bỏng! Lãnh Kế Hồng nhìn theo bóng lưng Tiêu Chính Văn hét lớn, tiếng hét của họ thậm chí còn vang xa cả nửa Long Kinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK