Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3940

 

Phương Tử Anh vừa nói ra lời này, không khí xung quanh bỗng ngưng đọng.

 

Tất cả mọi người đều đang dùng ánh mắt đồng cảm để nhìn hai người trên xe ngựa!

 

Cả thành Đại Phong này, có ai là không biết tới địa vị cực cao của nhà họ Phương, thậm chí ngay cả Đại Đế Tần Lương Ngọc của Nguyệt Hoa Các cũng phải nể mặt nhà họ Phương vài phần!

 

Đừng nói là đánh bị thương người nhà họ Phương, dù chỉ là chút bất kính thì đều sẽ rước hoạ vào người!

 

“Có cần tranh luận với hắn một phen không?”, Tần Lương Ngọc quay đầu nói với Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn xua tay, lắc đầu nói: “Cần thiết phải giải thích với hắn nhiều như vậy sao? Chúng ta đi thôi!”

 

Tài xế quay đầu nhìn vào phía trong xe ngựa, thấy Tần Lương Ngọc khẽ gật đầu với mình thì mới quất roi ngựa và hô lên: “Đi!”

 

Lộc cộc…

 

Xe ngựa tiếp tục tiến lên trước, giống như chưa có chuyện gì xảy ra, cứ thế phớt lờ đi lời nói ban nãy của Phương Tử Anh!

 

Nhìn thấy đối phương dám phớt lờ mình, Phương Tử Anh nổi điên gào lớn: “Tôi nói lại lần cuối, đứng lại, tự chặt đứt hai tay, nếu không thì nhà họ Phương tôi nhất định sẽ sống chết một phen với anh!”

 

Tiếng gào của Phương Tử Anh gần như vang vọng khắp cả thị trấn, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt đồng cảm để nhìn về phía Tiêu Chính Văn và Tần Lương Ngọc bên trong xe ngựa.

 

Hậu quả của việc chọc giận Phương Tử Anh không phải là thứ mà đôi nam nữ thanh niên này có thể gánh hết được!

 

Nhà họ Phương mà nổi giận thì ngay cả thành Đại Phong cũng phải rung lên!

 

“Soạt!”

 

Một luồng kiếm khí loé qua, rạch xuống một rãnh rất sâu trên con đường phía trước, chặn đứng lối đi của xe ngựa.

 

“Các chủ, anh Tiêu, hai người xem chuyện này…”, tài xế thấy vậy thì vội vàng thu dây cương lại, quay đầu nhìn hai người bên trong lán xe.

 

“Đi thôi, muốn trốn cũng không trốn nổi, có cần tôi nói lý giúp cho cậu không?”, Tần Lương Ngọc quay đầu cười nói với Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn không khỏi cười khổ, xem ra kẻ đáng chết có khuyên thế nào cũng là vô ích!

 

Nghĩ tới đây, Tiêu Chính Văn khẽ xua tay với Tần Lương Ngọc, sau đó đẩy cửa xe nhảy xuống dưới.

 

Thấy bên trong xe ngựa là một cặp nam nữ thanh niên, Phương Tử Anh khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Phương Thời Anh, nói: “Ban nãy anh nói là người đàn ông đó ra tay?”

 

Mặc dù hắn mới chỉ liếc nhìn Tiêu Chính Văn một lần, thế nhưng lại có thể khẳng định, đừng nói là một phát đánh cho cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba bị trọng thương, dù có cho hắn một quả đại bác thì cũng đừng hòng khiến cho cường giả ở cảnh giới Nhân Vương bị thương dù chỉ một chút!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK