Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể nói, trong điện Huyết Ma, người thực sự có thể ngồi ngang hàng cùng Tiêu Chính Văn cũng chỉ có một mình Huyết Ma Chí Tôn trong truyền thuyết kia mà thôi!

 

Bất kể là Từ Lương hay Chu Khang, những người này đều là lũ chán sống, người thì liên tục dùng ngôn ngữ khiêu khích Tiêu Chính Văn, người còn lại thì lại có ý đồ ra tay với Tiêu Chính Văn.

 

Thực ra, tiếng hét cửa núi mở ra không phải đã cứu mạng Tiêu Chính Văn mà là cọng rơm cứu mạng của Từ Lương.

 

Nếu không, thật sự đánh với Tiêu Chính Văn, mười Từ Lương cũng phải chịu chết mà thôi!

 

Thấy ông Cổ bước đi về phía đỉnh núi lần nữa, Thừa Tư Tư cũng chỉ đành thức thời lui về bên cạnh Tiêu Chính Văn.

 

Vừa đi, Thừa Tư Tư vừa nhỏ giọng khuyên Tiêu Chính Văn, nói: “Anh Tiêu, anh cũng nghe thấy lời ông cụ này vừa nói, trong đám đông có thể có nhân vật lớn nào đó đang lẩn trốn!”

 

“Cho nên, tốt nhất anh vẫn nên khiêm tốn một chút, nếu gây ra phiền toái nữa e rằng ngay cả sứ thần Huyết Ma cũng không cứu được anh!”

 

Thừa Tư Tư nói vậy không phải xem thường Tiêu Chính Văn, mà vì đều là con cháu Hoa Quốc, cô ta không hy vọng Tiêu Chính Văn gây ra phiền toái gì.

 

“Tư Tư, được rồi! Anh Tiêu biết nên làm thế nào!”, Quách Xuân Dương liên tục nháy mắt với Thừa Tư Tư, tỏ ý cô ta đừng nói thêm nữa.

 

“Xuân Dương, chúng ta đều là người Hoa Quốc, dù sao cũng không thể nhìn anh Tiêu rước họa vào thân chứ? Vùng ngoài lãnh thổ là vùng ngoài lãnh thổ, thế tục là thế tục, gây phiền toái ở vùng ngoài lãnh thổ thì không thể bỏ tiền để dẹp yên chuyện giống như trong thế tục được!”

 

“Lỡ như chọc phải nhân vật lớn, ngay cả mạng cũng không giữ được!”

 

Thừa Tư Tư hết sức nghiêm túc nói.

 

“À…”, Quách Xuân Dương len lén liếc nhìn Tiêu Chính Văn, nuốt nước bọt, không dám nói tiếp nữa.

 

Đây quả thực là một bầy kiến hôi đang khuyên một thiên thần làm người phải khiêm tốn!

 

Thấy Quách Xuân Dương và Tiêu Chính Văn đều không nói gì, Thừa Tư Tư cũng không khuyên Tiêu Chính Văn nữa, mọi người cứ thế đi theo nhóm người tới giữa sườn núi Long Dương.

 

Núi Long Dương trông có vẻ chỉ là một ngọn núi lớn, nhưng quảng trường giữa sườn núi lại giống như một thành phố lớn vậy!

 

Hẳn đây là chỗ ở đặc biệt chuẩn bị cho những người đến đây hiến tế!

 

Dẫu sao vô số người tới để hiến tế, trên tế đàn cũng căn bản không thể đủ chỗ cho nhiều người như vậy.

 

Giờ phút này, trên quảng trường lưng chừng núi, mọi người tụ tập lại càng lúc càng đông, dõi mắt nhìn thấy toàn là đầu người nhốn nháo đông nghịt, khoảng hơn triệu người!

 

“Nghe nói có vài người tư chất tốt, sẽ được ở lại điện Huyết Ma được nhận làm đệ tử! Không biết mấy người chúng ta có thể may mắn như vậy hay không!”, Thừa Tư Tư vừa đi vừa nói.

 

Những năm gần đây, tất cả đệ tử của điện Huyết Ma gần như đều đào tạo ra từ những người bình thường trong Bắc Vực này!

 

Dẫu sao chiếm cứ toàn bộ vực lớn, đệ tử môn hạ cũng nhiều không kể xiết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK