Chương 1447
Tiêu Chính Văn lạnh lùng thốt ra một từ “cút”, Lâm Thiên Đức vội vàng bò lên từ trên mặt đất, thậm chí còn không dám ngoảnh đầu lại, chạy một mạch mất tăm.
Hai đệ tử của cụ ta sợ đến mức chân mềm nhũn, hoàn toàn không đứng dậy nổi, chỉ có thể bò ra khỏi biệt thự nhà họ Tiêu.
Sau khi bước khỏi cửa rồi lại chạy thêm một đoạn xa nữa, Lâm Thiên Đức mới căm hận quay đầu lại, nghiến răng nhìn về phía biệt thự nhà họ Tiêu và nói: “Tên họ Tiêu kia! Tôi còn có ba tri kỷ nữa, cậu thật sự cho rằng mình từng là vua Bắc Lương thì ghê gớm lắm sao?”
“Dám khiến tôi bị bẽ mặt, cứ chờ đó cho tôi!”
Lâm Thiên Đức phẫn nộ gầm lên, sau đó chạy nhanh về phía khu nhà ông Lư.
Ông Lư đang đợi tin tốt của Lâm Thiên Đức, thấy Lâm Thiên Đức trở về với gương mặt be bét máu cũng đoán sự việc đã bị bại lộ.
“Ông… ông Lư, tôi… tôi không hoàn thành được mệnh lệnh, nhưng ông yên tâm, tôi có cách khác để trừng trị tên Tiêu Chính Văn này!”
Ông Lư liếc mắt nhìn Lâm Thiên Đức, cau mày nói: “Cách gì?”
“Ông có biết nhà họ Trương ở Thiên Sơn đang bảo vệ phần mộ Tổ Long không?”
Lâm Thiên Đức nói với giọng điệu nham hiểm.
Người trông coi và bảo vệ phần mộ Tổ Long?
Mặc dù trong võ tông, nhà họ Trương ở Thiên Sơn cũng chẳng phải cao thủ gì.
Thậm chí mấy trăm năm nay, ngay cả cao thủ trên ngưỡng Thiên Vương ba sao cũng chưa từng xuất hiện.
Thế nhưng bất luận có đi tới đâu, không chỉ là võ tông, thậm chí ngay cả giới chính trị cũng phải nể mặt người nhà họ Trương mấy phần!
Bảo vệ phần mộ Tổ Long tương đương với việc vẫn luôn bảo vệ cho Khí Vận của Hoa Quốc!
Vậy nên Hoa Quốc mới có thể hưng thịnh cả năm nghìn năm mà vẫn chưa suy yếu!
Có lẽ cả Hoa Quốc chẳng ai có được công trạng như nhà họ Trương.
“Ý ông là ông có qua lại với người nhà họ Trương sao?”
Ông Lư hơi kinh ngạc.
Cụ ta là trưởng lão của liên minh võ thuật, ngay cả mặt của người nhà họ Trương cũng chưa được nhìn thấy bao giờ!
“Đương nhiên, chẳng qua chỉ là một đứa cháu của nhà họ Trương thôi. Năm nay chừng hai mươi ba hai mươi tư tuổi, người này là một tên háo sắc nên thường đến tìm tôi điều chế loại thuốc kia, bởi thế mà chúng tôi có qua lại với nhau!”