Mục lục
Chiến Thần Bất Bại Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Sau đó giao hai cây hoa Tử Tiêu cậu lấy được trước đó cho Thiên Sơn chúng tôi bảo quản, tất nhiên chúng tôi cũng chỉ lo lắng hai món đồ này sẽ bị Lữ Thanh Phong cướp mất thôi, mong cậu đừng hiểu lầm”.

 

“Điều kiện thứ hai là sau này cậu hay nhà họ Quý đều phải nghe theo những gì Thiên Sơn chúng tôi sắp xếp”.

 

Nghe thấy vậy, Tiêu Chính Văn cũng bị Lạc Trường Sinh chọc giận.

 

Rõ ràng là cháy nhà đến hôi của!

 

“Tôi lại có cách khác, không biết hai vị có muốn nghe không?”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy nói.

 

“Ồ? Cậu Tiêu cứ việc nói đừng ngại”.

 

Lạc Trường Sinh híp mắt hỏi.

 

Gã nghĩ Tiêu Chính Văn đã không còn sự lựa chọn nữa rồi.

 

“Đưa tất cả trận pháp của Thiên Sơn đến chỗ tôi, tôi bảo quản thay các ông, tránh cho bị người có tâm tư khác cướp mất, từ nay trở đi Thiên Sơn thuộc quyền của tôi, phải nghe theo lời tôi”.

 

Gì cơ?

 

Lạc Trường Sinh và Trần Thiên Tề lập tức nổi giận.

 

“Cậu thật to gan”.

 

Hai người đập bàn cùng đứng bật dậy.

 

“Các ông xem đây là nơi nào, đến lượt các ông giở thói ngang ngược trước mặt tôi sao? Cút!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

 

 

“Cậu dám?”

 

Lạc Trường Sinh hung hăng trợn mắt, ánh mắt đằng đằng sát khí.

 

Mặc dù hiện nay, Thiên Sơn không còn ở đỉnh cao, nhưng bọn họ vẫn có một vị trí quan trọng trong võ tông.

 

Trong giới thế tục, ai mà không nể mặt Thiên Sơn vài phần?

 

Hơn nữa, tỉnh Xuyên được Thiên Sơn coi như sân sau của mình, còn Sơn Thành cũng chỉ là một thành phố nhỏ ở tỉnh Xuyên mà thôi.

 

Vậy mà Tiêu Chính Văn dám vô lễ với bọn họ trong địa bàn của Thiên Sơn.

 

“Hừ! Trường Sinh, nếu cậu Tiêu không hoan nghênh chúng ta thì cũng chúng ta cũng không cần nhiều lời nữa!”

 

Nói xong, Trần Thiên Tề quay sang nhìn Tiêu Chính Văn nói tiếp: “Tôi hy vọng vài ngày nữa, cậu Tiêu vẫn giữ được khí thế như ngày hôm nay! Nếu không Thiên Sơn sẽ thanh toán sạch sẽ món nợ với cậu đấy!”

 

Dứt lời, Lạc Trường Sinh và Trần Thiên Tề nghênh ngang sải bước ra khỏi tiệm ngọc.

 

Bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện ngày hôm nay.

 

Một thanh niên chưa tới ba mươi tuổi lại dám hung hăng trước mặt bọn họ như vậy.

 

Hơn nữa, còn dám không coi Thiên Sơn ra gì, thật sự cho rằng mình thiên hạ vô địch sao?

 

Giết được một Triệu Thiên Hòa thì có gì to tát?

 

Nếu Lữ Thanh Phong không ra mặt trước thì Lạc Trường Sinh cũng có thể giết chết Tiêu Chính Văn.

 

Đêm đó, lúc Lạc Trường Sinh và Trần Thiên Tề truyền đạt lại thái độ của Tiêu Chính Văn cho Sở Hồng Thiên, ngay cả người luôn lãnh đạm như Sở Hồng Thiên cũng cảm thấy tức giận.

Toàn bộ Thiên Sơn đều chấn động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 09:03
Good
BN
Bảo Nam01 Tháng mười một, 2022 08:32
Truyện rất hay .thanks admin
BÌNH LUẬN FACEBOOK