Bộ Phương vừa mới bước vào Thiên Huyền Môn, chợt thấy ở nơi xa có một viên thịt tròn vo đang nhiệt tình chào hỏi hắn, trên mặt liền lộ ra nét ngạc nhiên, sao Kim béo lại ở chỗ này? Thế nhưng ngẫm nghĩ một hồi cũng thấy bình thường lại, rốt cuộc bách gia yến lần này cũng không có quy định dân chúng may mắn là những ai, Kim béo xuất hiện ở đây, cũng không phải hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn.
- Bộ lão bản, đây là nhi tử ta, đây là thê tử ta, đến đây đchào hỏi Bộ lão bản nào!
Kim béo lôi kéo thê tử nhà mình cùng một nhi tử cũng tròn vo như hắn cười nói với Bộ Phương.
Bộ Phương hơi hơi gật đầu đối với nữ tử dịu dàng đứng bên cạnh Kim béo, Kim béo cư nhiên tìm được một nữ tử dịu dàng như vậy, cũng là không dễ dàng gì.
Kim béo cũng không nói chuyện phiếm với Bộ Phương quá lâu, Bộ Phương nhanh chóng đi đến bên cạnh bếp lò, đứng ở vị trí bếp dành cho mình, hôm qua tiểu thái giám kia cũng đã giải thích với hắn rất rõ ràng, cho nên Bộ Phương tìm được ví trí của bản thân rất dễ dàng.
Đi tới trước bệ bếp, Bộ Phương đánh giá một lần, lập tức nhăn nhíu mày, trong lòng lại là âm thầm thở dài một hơi, rốt cuộc không phải là căn bếp trong tiểu điếm của mình... Bệ bếp này thật sự quá đơn sơ, nhưng cũng không cản trở cho lắm.
Phía sau bếp của Bộ Phương có một tiểu thái giám, tiểu thái giám được cấp riêng cho Bộ Phương để nhóm lửa cho hắn, mỗi bếp đều có một tiểu thái giám như vậy, có thể coi như trợ thủ.
- Nguyên liệu ta muốn ở đâu?
Bộ Phương nói với tiểu thái giám, tiểu thái giám ngơ ngác lắc đầu không biết gì, Bộ Phương gật đầu lạnh nhạt, cũng không vội vì hắn đã thấy ở xa xa có người đang liên tục vận chuyển nguyên liệu nấu ăn đưa đến cho từng bếp lò riêng biệt, nguyên liệu của hắn hẳn cũng ở trong đó.
Quả nhiên, đợi trong chốc lát, nguyên liệu mà Bộ Phương yêu cầu đã được mang lên.
Rất nhiều đầu bếp chung quanh đều dùng ánh mắt tò mò nhìn về vị trí của Bộ Phương, nhiều người trong họ đều cực kì tò mò đối với món ăn mà Bộ Phương sắp nấu.
Đầu bếp trọc họ Kim híp mắt, hai tay vòng trước ngực, nhìn về phía Bộ Phương, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, mang theo một tia khinh thường.
Làm đầu bếp Ngự Thiện Phòng, hắn có kiêu ngạo của riêng mình.
Ủa? Bỗng nhiên, ánh mắt của đầu bếp Kim ngừng lại, trên mặt hắn hiện ra vẻ bất ngờ, bởi vì nguyên liệu nấu ăn của Bộ Phương rất nhiều, hơn nữa màu sắc cũng khác nhau... Mấu chốt nhất là, những nguyên liệu nấu ăn đó cũng không phải là nguyên liệu cao cấp nhất, chỉ là những nguyên liệu tinh xảo hết sức bình thường, thậm chí không ẩn chứa chút linh khí nào cả.
- Chẳng lẽ Bộ lão bản muốn dùng nguyên liệu bình thường để nấu ra món ăn? Tham gia bách gia yến lần này?
Tất cả đầu bếp đều có chút bối rối.
Đối với bọn họ mà nói, nguyên liệu nấu ăn có chế tác ra được món ăn mỹ vị cỡ nào, cũng làm sao bằng những món ăn được làm từ các nguyên liệu cao cấp chứ? Chỉ riêng hương thơm được tạo nên dưới sự tác động của linh khí cũng đủ để hạ gục tất cả trong nháy mắt.
Bộ lão bản đây là đang bành trướng! Khinh thường đám đầu bếp bọn họ? Muốn dùng nguyên liệu nấu ăn bình thường chế tạo ra một món ăn bình thường tới đánh bại bọn họ?
Rất nhiều đầu bếp âm thầm cười lạnh.
Bọn họ rất mong chờ trò hay của Bộ Phương, bởi vì đến khi bắt đầu nấu nướng rồi, Bộ Phương sẽ hiểu được nguyên liệu nấu ăn mang linh khí quan trọng đến cỡ nào.
Theo tiếng nhạc được tấu lên từ dàn nhạc cung đình, bầu không khí vui mừng của Thiên Huyền Môn càng thêm sôi nổi, đại đội thị vệ bước ra từ trong Đại Hùng điện, đứng thẳng hai bên, đại thần hoàng cung, tướng quân chu hầu chậm rãi bước ra từ trong Đại Hùng điện, vừa cười vừa nói. Bách gia yến, ngoại trừ các hộ dân bình thường được may mắn tham gia ra, đương nhiên còn có một ít gia tộc quyền quý ở đế đô, bọn họ cũng mang thân nhân đến đây tham gia.
Dù sao, cơ hội để thưởng thức trù nghệ của các đầu bếp lừng danh đế đô cũng không nhiều lắm
Âu Dương gia, Âu Dương Tung Hoành mang theo Âu Dương Tiểu Nghệ cùng một vị tức phụ tươi cười đầy mặt ngồi xuống bên cạnh một bàn tiệc rượu, trong bữa tiệc này có rất nhiều gia tộc quyền quý của đế đô, tỷ như Tiêu gia, tỷ như Dương gia... Đều là những gia tộc thanh danh hiển hách.
Trong bách gia yến này, bọn họ mong đợi nhất là món ăn của Bộ Phương, có thể khiến Bộ lão bản ra khỏi tiểu điếm để nấu món ăn, cơ hội này so với việc xuất hiện ở bách gia yến còn khó có được hơn, bọn họ tự nhiên vô cùng chờ mong, vừa ngồi xuống liền bắt đầu thảo luận không dứt.
Dưới sự chăm chú của vạn người, hoàng đế bước đến trong trang phục lộng lẫy, hắn mặc long bào, khoác áo choàng linh thú, ôn hòa ngồi xuống vị trí cao nhất ở ThiênHuyền Môn, mặt mày tươi cười nhìn không khí vui vẻ sôi nổi ở trong sân.
Cơ Thành Tuyết thở ra một hơi đầy phấn khích, sau đó theo hình thức nói mấy lời cổ động nhân tâm, khiến không khí trên hiện trường lại nóng lên một lần nữa.
Sau khi đọc xong diến văn, Cơ Thành Tuyết tuyên bố bách gia yến bắt đầu.
...
Đầu bếp Kim lôi ra một cái dao phay, dao phay tản ra hàn quang, nó được chế tạo bởi thợ rèn nổi tiếng nhất đế đô, trọng lượng không hề nhẹ, chém sắt như bùn, đã theo hắn ta nhiều năm, khi sử dụng cực kì thoải mái..
Bách gia yến hôm nay, món ăn hắn muốn nấu không phải thứ gì khác, chính là Tứ Hỉ Hoàn Tử, hắn đã chuẩn bị rất nhiều thịt linh thú tốt nhất, có thịt bò linh thú từ cấp một đến cấp ba, còn có cả thịt heo linh thú từ cấp một đến cấp ba, loại trước mềm mại, sớ thịt cực kì rõ ràng, loại sau béo mà không ngán, linh khí đầy đủ, hai loại thịt này hòa quyện với nhau tạo nên Tứ Hỉ Hoàn Tử, tuyệt đối có thể chinh phục mọi người, đầu bếp Kim tự tin có thừa.
Nguyên liệu nấu ăn mà hắn dùng đều là những nguyên liệu tốt nhất, làm sao những nguyên liệu rác rưởi mà Bộ Phương đã chuẩn bị có thể so bì được? Mỹ vị chân chính tất nhiên là cần những nguyên liệu ưu tú làm ra, nguyên liệu rác rưởi sao có thể tạo nên mỹ vị?
Vì vậy đầu bếp Kim cực kì khinh thường hành vi của Bộ Phương, vốn tưởng Bộ lão bản có khả năng sẽ là một đối thủ khó đối phó, hiện tại xem ra... Có tiếng không có miếng.
Các nguyên liệu nấu ăn mà những đầu bếp ở đây chuẩn bị đều rất cao cấp, thậm chí còn có cả một cái đầu hươu cấp 4 nữa, thực hiển nhiên, mọi người đều định dùng những nguyên liệu cấp cao để thể hiện tên tuôi bản thân.
Xung quanh lập tức phát ra từng tiếng kinh hô.
Lúc này đây, vì để xử lí nguyên liệu nấu ăn, mấy trăm vị đầu bếp ra tay trong nháy mắt, từng người bày ra kĩ thuật xắt rau lưu loát, kỹ thuật xắt rau vừa được thi triển của những đầu bếp lợi hại đó quả thực khiến người ta phải hoa cả mắt, dao phay phản xạ dưới ánh mặt trời, lóa mắt vô cùng.
Dân chúng ở đây đã khi nào gặp qua trường hợp rầm rộ thế này đâu, thế nên tiếng kinh hô cứ như sóng triều trào dâng, liên tiếp không ngừng.
Kỹ thuật xắt rau hoa lệ, dao phay va chạm với thớt tạo ra tiếng vang, chỉ trong chốc lát đã quanh quẩn trên bầu trời Thiên Huyền Môn.
...
Bộ Phương nhanh nhẹn lấy ra toàn bộ nguyên liệu nấu ăn mà hoàng cung đã chuẩn bị cho hắn, cư nhiên đều là những nguyên liệu hết sức bình thường, rau dưa, thịt thà, trái cây, đều là những nguyên liệu hết sức thông thường có thể thấy ở mọi nhà.
Những nguyên liệu này của hắn đem ra so sánh với các nguyên liệu cao cấp từ thịt linh thú cấp 3 cấp 4 của các đầu bếp khác mà nói, quả thực khó coi đến cực điểm.
Thế nhưng nét mặc của Bộ Phương không hề thay đổi, sau khi hắn lấy tất cả nguyên liệu nấu ăn ra liền duỗi cỗ một lát, sau đó chuẩn bị xử lí nguyên liệu.
Biểu tượng trên tay hắn lóe lên, giữa khói nhẹ lượn lờ, một con dao phay đen nhánh như mực rơi vào trong tay hắn.
Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao, lúc này đây Bộ Phương dùng rất thuần thục, cảm giác như nó nối liền với cánh tay bản thân, cực kì lưu loát thuận tiện.
Tay phải nắm dao phay, tay trái nhẹ nhàng búng lên trên thân dao phay, âm thanh chấn động rất nhỏ phát ra, khóe miệng Bộ Phương cũng hơi hơi nhếch lên.
Đột nhiên vỗ một chưởng lên trên cái bàn, dưới sự kích động của chân khí, thịt trên bàn đồng loạt bay lên cao..