Sắc mặt đám người Tiếu Tiểu Long thì cổ quái nhìn Xuân tỷ, Bộ Phương không có tư cách đánh giá thức ăn của Phượng Tiên Lâu? Này quả thật là chuyện cười, ngay cả Hoàng Đế cũng bị thức ăn của Bộ Phương chinh phục, Phượng Tiên Lâu ngươi dựa vào cái gì ngông cuồng như thế?
Xuân tỷ nói rất cuồng vọng, thế nhưng nàng có vốn liếng cuồng vọng, bởi vì nàng rất tự tin với đầu bếp của Phượng Tiên Lâu, ở Thanh Phong Đế Quốc, tửu lâu có thể vượt qua Phượng Tiên Lâu cơ bản không có, bọn họ cam kết đầu bếp của mình đều là đầu bếp tốt nhất của toàn bộ đế quốc, tất nhiên là trừ hoàng cung.
Ánh mắt hài hước của đám người Tiếu Tiểu Long khiến Xuân tỷ cảm giác không khỏe, khuôn mặt hơi nhăn lại nói:
- Lẽ nào ta nói không đúng sao?
Đám người Tiếu Tiểu Long khẽ lắc đầu, cười mà không nói, Bộ Phương cũng mặt không thay đổi, liếc mắt nhìn Xuân tỷ.
Cái nhìn kia, giống như đang nhìn một thằng hề nhảy nhót.
Bộ Phương đứng dậy, lấy ra một ít kim tệ để lên bàn, thản nhiên nói:
- Mang ta đi lầu hai, món ăn ở lầu một, toàn bộ đều... kém cỏi.
- Ngươi...
Xuân tỷ tức giận, vì sao người này dám ngông cuồng như thế, hắn cho rằng mình là ai? Dựa vào cái gì dám chỉ trích món ăn ở Phượng Tiên Lâu?
Đám người Tiếu Tiểu Long thấy Bộ Phương muốn đi lầu hai, ánh mắt nhất thời sáng ngời, đều đứng dậy theo.
Tiếu Tiểu Long mỉm cười đi tới bên người Xuân tỷ, nhẹ giọng nói:
- Xuân tỷ đừng nóng giận, bằng hữu này của ta tính cách chính là như vậy, ngươi dẫn chúng ta lên lầu hai đi, thức ăn ở lầu hai không phải lầu một có thể so sánh, có lẽ bằng hữu này của ta sẽ không còn đánh giá như thế nữa.
- Được! Ta cũng muốn nhìn tiểu tử này càn rỡ đến nước nào, lên lầu hai còn có thể khẩu xuất cuồng ngôn như vậy nữa không!
Xuân tỷ hừ lạnh, xoay người dẫn đường.
Đám người Tiếu Tiểu Long chỉ cười, nhẹ nhàng đi theo.
Không gian ở tầng thứ hai của Phượng Tiên Lâu nhỏ hơn tầng thứ nhất rất nhiều, thời điểm đám người Bộ Phương bước vào, cả người liền cảm nhận được bầu không khí bất đồng ở tầng thứ hai.
Không giống tầng thứ nhất tiếng động ồn ào, tầng thứ hai rất an tĩnh hài hòa, trang trí hoa lệ tinh xảo, bên trong có không ít linh thảo tỏa ra không khí mát mẻ, một vài thực khách ngồi trên ghế, nhẹ nhàng nhấm nháp món ngon.
Xuân tỷ đi tuốt ở đàng trước, dẫn đám người Bộ Phương tới một cái bàn trống, nàng đối với Bộ Phương không có sắc mặt tốt gì, lạnh lùng nói:
- Xem thực đơn đi, muốn ăn thứ gì cứ gọi!
Bộ Phương tiếp nhận thực đơn, trên đó viết tầm hai mươi món ăn, mỗi một món giá cả khá mắc, mặc dù kém xa tiểu điếm của hắn, thế nhưng đối với dân chúng bình thường mà nói, đã là giá tiền cao không thể chạm.
Bộ Phương chỉ liếc mắt nhìn, liền để thực đơn lên bàn, thản nhiên nói:
- Ngươi mang tất cả các món chiêu bài của tầng hai lên đi.
Ừm? Đôi mắt của Xuân tỷ co rụt, lạnh lùng nhìn Bộ Phương, nghe giọng điệu, tiểu tử này còn muốn tìm sai sót sao? Ở tầng thứ hai của Phượng Tiên Lâu còn dám tìm sai sót?
- Tốt! Ngày hôm nay để ngươi biết cái gì gọi là thức ăn của Phượng Tiên Lâu!
Xuân tỷ cả giận hừ một tiếng, xoay người rời đi, an bài đầu bếp chuẩn bị làm thức ăn.
Đợi Xuân tỷ ly khai, Tiếu Tiểu Long mới nhỏ giọng hỏi Bộ Phương:
- Bộ lão bản... Ngươi chuẩn bị phê bình toàn bộ món ăn của Phượng Tiên Lâu một lần sao?
- Như vậy sẽ có ảnh hưởng không tốt? Dù sao kinh doanh luôn chú ý hòa khí phát tài.
Bộ Phương khẽ cau mày, liếc mắt nhìn Tiếu Tiểu Long, thản nhiên nói:
- Ta vạch ra chỗ thiếu sót giúp bọn hắn, bọn họ nên cảm kích ta mới đúng.
Âu Dương Tiểu Nghệ nhịn không được cười lên, bộ dạng nghiêm trang của Bộ lão bản thật quá khôi hài.
Tiếu Yên Vũ cũng che miệng cười khẽ, trên dung nhan tuyệt mỹ có chút đỏ ửng.
Bộ Phương cũng nghi hoặc, hắn nói là lời thật, hắn đánh giá đều là khuyết điểm trí mạng nhất của những món ăn kia, nếu như có thể giải quyết những khuyết điểm này, vị đạo chí ít sẽ tăng lên một cấp.
Đợi một hồi, mùi thơm thức ăn nhẹ nhàng bay tới.
Xuân tỷ bưng món ăn đi đến, nàng bưng một cái khay hình tròn, bên trong toả ra mùi Cua Hoa thơm nức, những Cua Hoa này bị cắt làm hai nửa, sau đó dựng đứng ở trên đĩa, xa xa nhìn lại giống như một bó hoa.
- Đây là món ăn rất nổi danh ở khu khách quý, Cua Hoa chiên dầu.
Xuân tỷ bày thức ăn lên bàn, khiêu khích nhìn Bộ Phương.
Ngửi mùi hương Cua Hoa, Tiếu Tiểu Long sớm đã không nhịn được, trước đây hắn tới Phượng Tiên Lâu, món ăn này là nhất định phải gọi.
Hắn gắp một miếng Cua Hoa bỏ vào trong chén, không kịp chờ đợi thưởng thức.
Bộ Phương cũng gắp nửa con Cua Hoa, Cua Hoa này màu sắc rất tốt, xác ngoài màu đỏ, cộng thêm sắc dầu tản ra hương vị, khiến cho người rất muốn ăn.
Bộ Phương dùng đũa mở xác ngoài của Cua Hoa, thịt cua thơm nức xuất hiện, trắng noản bốc lên nhiệt khí nhàn nhạt, ở dưới xác ngoài màu đỏ phụ trợ, làm cho người càng muốn ăn.
Bộ Phương cũng không có lập tức ăn thịt cua, mà dùng chiếc đũa quẹt chút gạch cua ở trong vỏ, gạch cua màu da cam, nhìn hết sức mê người, tuy hương khí không quá đậm, nhưng là chỗ tinh hoa của một con cua.
- Ừm?
Bộ Phương ăn gạch cua, hơi nhướng mày, nhưng không nói tiếng nào, hắn lại cắn một miếng thịt cua thơm nức, sắc mặt vẫn nghiêm nghị như vậy.
Ăn một miếng gạch cua, cắn một chút thịt cua, Bộ Phương liền để Cua Hoa xuống, không nói gì.
- Làm sao vậy? Nói không ra khuyết điểm sao? Thức ăn ở lầu một là chuẩn bị cho bình dân phổ thông, ngươi khẳng định có thể chọn ba lấy bốn, nhưng đến tầng thứ hai, món ăn ở đây đều giành cho khách quý, ngươi còn làm sao chọn ba lấy bốn?
Xuân tỷ thấy Bộ Phương không nói lời nào, nhất thời châm chọc khiêu khích.
Đám người Tiếu Tiểu Long cũng dừng lại, nghi ngờ nhìn về phía Bộ Phương, bất quá căn cứ bọn họ lý giải, gia hỏa này tuyệt đối không có khả năng tìm không được vết.
- Ta không phải không nói, mà là không lời nào để nói, này chính là món ăn chiêu bài ở lầu hai của Phượng Tiên Lâu các ngươi?
Bộ Phương nhìn Xuân tỷ đang dương dương đắc ý, bĩu môi nói.
- Trước không nói cua này nấu như thế nào, chỉ là khâu tuyển chọn Cua Hoa đã có rất nhiều vấn đề, Cua Hoa chiên dầu, trọng yếu nhất là khâu tuyển chọn Cua Hoa, thịt cua của ngươi chất thịt hơi mềm, nhạt như nước, vừa nhìn liền biết là nhân công nuôi trồng, vị thịt nhạt nhẽo, kém xa Cua Hoa hoang dại, hơn nữa lúc chiên cũng có vấn đề, khống chế nhiệt độ không tốt, gạch cua quá chín, mất đi hương vị vốn có, tổng thể mà nói… kém cỏi.
Bộ Phương không phải không nói, mà là lười nói, lúc đầu món Cua Hoa chiên dầu này mang đến cho hắn mấy phần mong đợi, thế nhưng sau khi hắn ăn một miếng, đánh giá liền thẳng tắp rơi xuống, có thể nói từ bầu trời rơi vào vực sâu.
Xuân tỷ ngẩn ngơ, đám người Tiếu Tiểu Long cũng dại ra, nguyên lai trong món ăn này có nhiều thiếu sót như vậy, bọn họ căn bản ăn không được nha!
- Hừ! Nói dóc ai không biết! Ai biết bình luận của ngươi có phải chính xác hay không!
Xuân tỷ cười lạnh.
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn nàng, sau đó thu hồi ánh mắt:
- Ngươi tin hay không tùy ngươi, nhanh lên món khác, ta đã mất đi kiên trì với thức ăn của các ngươi.
Không sai, Xuân tỷ tin hay không liên quan gì tới Bộ Phương? Bộ Phương tới chỗ này chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, không phải tới chỉ đạo kiến thức cho Xuân tỷ.
- Xuân tỷ, xảy ra chuyện gì? Vì sao khắc khẩu như vậy?
Thời điểm Xuân tỷ bị Bộ Phương chọc tức, bộ ngực phập phồng không yên, một thân ảnh cao gầy chậm rãi đi tới, mở miệng nói.
Xuân tỷ thấy người tới, ánh mắt nhất thời sáng ngời:
- Tiền lão bản, ngài mau tới đây, người kia nói thức ăn của Phượng Tiên Lâu ta nấu không ngon!