Bởi vì vùng đầm lầy trở nên khô ráo nên có chút cứng rắn, một tiếng nổ mạnh này phát ra, mấy bóng người vô cùng chật vật lao ra khỏi chỗ lối vào của mỏ nguyên tinh lớn, mang theo chân khí mãnh liệt.
Vẻ mặt Vu Mục hết sức khó coi, trong tay cầm một thanh trường kiếm, kiếm khí ngang dọc.
Đuôi rắn màu xanh của Xà Nhân Hoàng lay động, tóc phất phơ, lấy cơ thể quyến rũ của nàng làm trung tâm, từng vòng sóng chân khí tản ra.
Không chỉ bọn họ, toàn thân Xà Nhân Vương Đỗ Khải cũng đẫm máu, sấm sét chớp hiện, trên thân còn có không ít chỗ bị chóc vẩy, máu không ngừng tuôn ra.
Ánh mắt ba người đều nhìn chằm chằm vào lối vào tối đen của mỏ nguyên tinh lớn, ai nấy đều hít sâu một hơi.
Ầm!
Lại một tiếng động lớn vang lên, sau đó từng bóng người vội vàng lao ra khỏi lối ra. Một bóng người bị những bóng dáng hình thú không ngừng công kích, cuối cùng ngã xuống, đập mạnh trên mặt đất và bị nghiền nát.
Trên chiến thuyền giữa không trung, đồng tử của Phong chấp sự co lại, bởi vì hắn phát hiện người bị ngã xuống đất, ho ra máu đó chính là Chí Tôn cửu phẩm được hắn phái vào trong đó!
Ầm ầm!
Những linh thú này hạ xuống xung quanh lối vào, toàn thân giống như được tạo ra bởi nguyên tinh, phát ra ánh vàng lấp lánh, cho người ta cảm nhận lạnh lẽo, đôi mắt lại đỏ ngầu khát máu, làm cho người ta run rẩy.
Những linh thú này có số lượng rất nhiều, vô số con chồng chất ở lối vào, chen kín cả lối vào này.
Vu Mục và Xà Nhân Hoàng nhìn những linh thú này, trong mắt đầy vẻ kiêng kỵ.
Những linh thú này chính là nguyên nhân dẫn đến Bạch Triển bị thương nặng, cũng khiến cho bọn họ chật vật như vậy.
Phong chấp sự và cường giả Hải tộc đều híp mắt lại, hình như trong mắt bọn họ hiện ra tinh quang.
- Đây là... Tinh thú à?
Hai người đồng thời thì thầm một tiếng, rất rõ ràng, bọn họ hiểu rõ về linh thú trong mỏ nguyên tinh lớn hơn đám người Vu Mục nhiều.
Nhưng... tinh thú có thể cứng rắn chống lại Chí Tôn cửu phẩm à?
Phong chấp sự và Thần cảnh Hải tộc đều hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi kích động.
- Tinh thú bảo vệ lại mạnh như vậy sao? Rốt cuộc trong tinh nguyên này có bảo bối quý tới mức nào?! Phong chấp sự chợt nghiêng người về phía trước, hai tay đặt ở trên lan can của chiến thuyền, ánh mắt nóng rực.
Mà hai má của Thần cảnh Hải tộc bắn ra nước biển mặn, phát ra một tiếng hét chói tai.
Không sai! Tôm tổ tuyệt đối đang ngủ say ở trong mỏ nguyên tinh lớn này!
Ầm!!
Phong chấp sự chợt nhếch môi và bước tới một bước, người lập tức bắn ra, đạp vào không trung rời đi, từ trên người của hắn không ngừng có khí tức cường hãn tuôn ra.
Khí huyết ngập trời, da thịt mơ hồ tản ra ánh sáng rực rỡ.
Ánh mắt sáng như điện, khí thế như cầu vồng.
Thần cảnh thập phẩm, Thần Thể cảnh, cơ thể rất mạnh mẽ!
Phong chấp sự từ trên chiến thuyền chợt bắn xuống, tốc độ dường như phá vỡ vận tốc âm thanh, mang theo khí huyết ầm ầm như tiếng sấm, thoáng cái đã xuất hiện ở trước lối vào.
Trong mắt những con tinh thú lóe lên ánh sáng màu đỏ và hét lên, lao về phía Phong chấp sự.
Một quyền giơ lên, ầm ầm đập xuống.
Những tinh thú rắn chắc, có thể cứng rắn chống lại Chí Tôn cửu phẩm lại bị đánh cho nổ nát, hóa thành tinh thạch rơi vỡ đầy đất.
Từ tinh thạch vỡ phát ra ánh sáng đỏ và lao vào trong lối vào.
Cơ thể Phong chấp sự rất mạnh mẽ, mỗi quyền đánh ra đều đánh nổ một con tinh thú, hoàn toàn nghiền ép những con tinh thú kia.
Thần cảnh Hải tộc sửng sốt, tay giơ lên, chân giẫm lên sóng biển.
Lập tức có sóng lớn ngập trời, thân hình của hắn lại lao vọt về phía Phong chấp sự.
Ánh mắt hai vị cường giả Thần Cảnh gặp nhau trong không trung, hình như có ánh chớp lóe lên.
Khí huyết của hai người dâng trào, đồng thời đánh ra một quyền về phía đối phương, dẫn tới sóng khí ngập trời.
Cường giả Hải tộc lùi lại mấy bước, hai mang mở ra, có dòng nước phun ra.
Phong chấp sự cũng kinh ngạc nhíu mày, lắc lắc cánh tay.
Đại Hoang Tông tu luyện chính cơ thể, cơ thể của hắn còn mạnh hơn Chí Tôn bình thường đã phá tan một xiềng xích Thần Thể cảnh, vị cường giả Hải tộc trước mắt này lại có thể cứng rắn chịu được nắm đấm của hắn mà không thua!
Hải tộc quả nhiên là một chủng tộc thần kỳ!
Vu Mục và Xà Nhân Hoàng trợn mắt há hốc mồm, cảm giác được dao động chiến đấu đáng sợ của hai người này, bọn họ đều kinh hãi, toàn thân chấn động.
Bất kể là Phong chấp sự hay cường giả Hải tộc đều phát ra thực lực vượt quá nhận thức của bọn họ rất xa.
Một quyền kia đánh ra, uy thế đáng sợ khí huyết gần như muốn phá tan trời mây...
Hai người này lại là Thần cảnh thập phẩm?!
Trời ạ! Làm sao có thể có Thần cảnh thập phẩm xuất hiện ở trong Huyễn Hư Linh Trạch?
Sao một mỏ nguyên tinh nhỏ bé này lại thu hút tồn tại Thần cảnh thập phẩm đến đây?
Bất kể là Phong chấp sự hay Thần cảnh Hải tộc đều có lực chiến đấu vượt xa người đứng đầu vùng đất Nam Cương!
Ầm ầm ầm!
Phong chấp sự và Thần cảnh Hải tộc hít sâu một hơi rồi lại giao đấu với nhau, bọn họ đạt tới Thần cảnh thập phẩm nên tốc độ cực nhanh, gần như muốn phá vỡ bức tường âm thanh.
Dư âm của vụ giao đấu không ngừng nổ mạnh, làm cho đám người Vu Mục không ngừng lui về phía sau.
Dường như nơi đây đã hoàn toàn trở thành sân nhà của hai vị Thần cảnh thập phẩm!
Hai người tranh nhau xông vào trong mỏ nguyên tinh lớn.
Ở lối vào phát ra tiếng nổ mạnh!
Hai vị cường giả Thần Thể cảnh giống như man thú, không quan tâm trực tiếp xông vào, đập nát lối vào này.
Tê tê!
Trong hầm mỏ, vô số tinh thú lại rít gào, nhào về phía hai người và đánh ra những đòn tấn công sắc bén, trực tiếp ép hai người.
Nhưng một quyền mang theo khí huyết đập xuống đầu, trực tiếp nghiền nát tinh thú.
Từng quyền công kích xuống không ngừng, hai vị Thần Thể cảnh cứng rắn đánh ra một con đường trong hầm mỏ đầy tinh thú.
Bên ngoài mỏ, đám người Vu Mục ngơ ngác nhìn nhau, nghe trong mỏ không ngừng vang lên tiếng nổ, do dự không biết mình có nên đi vào hay không.
Vút vút vút!!
Tiếng nổ vang vọng.
Kèm theo đó... còn có một mùi thơm mê người, trong mùi thơm này có chút mùi rượu, nhưng cũng có mùi thơm của hải sản.
Làm cho người ta ngửi thấy lại không ngừng chấn động.
Đám người Vu Mục đều nghi ngờ nhìn về phía vị trí mùi thơm này bay tới.
Chỉ thấy hai bóng người ngươi đuổi ta đến.
Bị truy đuổi lại một thanh niên vác một cái nồi đen và chạy như điên, trong tay người thanh niên cầm một con tôm lớn om dầu đỏ đang hưng phấn ăn.
Ăn tới dầu văng ra khắp nơi, mùi thơm xộc vào mũi.
Mà phía sau hắn lại một con Thâm Hải Hà Cô rất lớn!
Đó là một vị Thâm Hải Hà Cô Chí Tôn cảnh với lực chiến đấu vô cùng đáng sợ, đặc biệt là càng liêm đao đáng sợ đủ áp lực.
Đông!!
Bề Bề Chí Tôn lại bắn ra, muốn một lần hành động xé nát loài người này, nhưng cái nồi đen nóng rực lại đập tới.
Bộ Phương cũng nhân cơ hội này, kéo dài khoảng cách.
Bề Bề Chí Tôn gào thét, toàn thân vặn vẹo, tức giận!
Bộ Phương nhếch môi, thưởng thức món ăn Bề Bề om dầu ngon lành, làm cho hắn cảm thấy sảng khoái.
Cường giả Hải tộc lướt sóng lao rời đi, nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì lập tức trợn tròn mắt nhìn. Tình huống gì? Không phải Thâm Hải Hà Cô Chí Tôn nên tấn công Xà Nhân Thành sao? Sao có thể chạy tới đây?
Bộ Phương chợt lướt tới, làm bắn lên bọt nước, thân hình ngừng lại, lấy một con Bề Bề cuối cùng trong nồi Huyền Vũ ra.
Hắn giơ tay chém xuống, đặc biệt quen thuộc lột vỏ Bề Bề.
Cường giả Hải tộc nhìn thấy vậy, khóe miệng giật giật. Không trách được Thâm Hải Hà Cô Chí Tôn muốn truy sát loài người này.
Nhìn cách lột vỏ tôm thành thạo kia... chắc hẳn đã ăn không ít Bề Bề rồi.
Hơn nữa ăn Bề Bề om dầu ở trước mặt Bề Bề Chí Tôn... Đây không phải là trắng trợn kích thích Bề Bề Chí Tôn sao?
Xử lý xong con Bề Bề cuối cùng, Bộ Phương tiện tay ném vỏ tôm còn lại xuống. Vỏ tôm tõm một cái liền rơi vào trong nước, chìm vào đáy.
Bộ Phương sảng khoái thở ra hơi nóng và liếm quanh môi, lau sạch dầu mỡ xung quanh, cảm giác toàn thân hình như cũng trở nên thông suốt.
Bữa ăn này, ăn đủ thoải mái!
Bề Bề Chí Tôn giận dữ, càng liêm đao lại chợt công kích xuống.
Lực tinh thần của Bộ Phương vô cùng mạnh mẽ, tinh thần tập trung, cơ thể đột nhiên tránh né trái phải, lại tránh thoát khỏi đòn tấn công mà gần như không nhìn thấy được bóng.
Cường giả Hải tộc lướt sóng lao qua vừa lấy lại tinh thần, ánh mắt rét lạnh.
Bề Bề Chí Tôn là đồng bạn của bọn họ, loài người này lại dám trêu chọc Bề Bề Chí Tôn, vậy chính là kẻ địch của Hải tộc bọn họ.
Cho nên từng tiếng rít gào vang vọng, cường giả Hải tộc trên bầu trời đều xông xuống, nhào về phía Bộ Phương.
Bộ Phương vừa nhìn thấy vậy, tim liền đập mạnh. Nhiều người như vậy, hơn nữa đều là cường giả có tu vi vô cùng mạnh mẽ...
Hắn hỏng não mới đi liều mạng với đối phương.
Hắn nâng nồi Huyền Vũ lên, chân khí không ngừng tràn vào trong. Chỉ chớp mắt, hơn nửa chân khí của hắn được phục hồi nhờ vì ăn Bề Bề đã tiêu hao sạch.
Nhưng sắc mặt Bộ Phương không hề thay đổi. Sau khi chân khí tràn vào, nồi Huyền Vũ lập tức bắn ra ánh vàng chói lòa, thoáng cái đã biến thành một ngọn núi nhỏ, bị Bộ Phương đập xuống.
Nồi Huyền Vũ vô cùng nặng, nghiền ép qua.
Đối với điều này, Bộ Phương không hề do dự, quay đầu lại chạy thẳng vào trong hầm mỏ này, thoáng cái đã biến mất.
Ầm ầm ầm!
Nồi Huyền Vũ nghiền ép qua, Bề Bề Chí Tôn hung hăng đụng vào trên đó, lại lảo đảo lùi lại hai bước, đầu óc chóng váng.
Cường giả Hải tộc bắn ra khí tức cường hãn, mới chặn được cái nồi Huyền Vũ này.
Ầm!
Cái nồi lớn màu vàng kia phát ra một tiếng động lớn, hóa thành khói xanh tiêu tan.
Các cường giả Hải tộc mắt lớn trừng mắt nhỏ, lại phát hiện, không thấy bóng dáng Bộ Phương nữa.
Bề Bề Chí Tôn lắc đầu lắc đuôi, con mắt kép dạng ông xoay tròn, cuối cùng co lại và phát ra một tiếng gào thét.
Cơ thể hắn bắn ra ngoài, ầm ầm ầm chan về phía trong hầm mỏ.
Không ngờ thân thể cao lớn này... lại có thể xâm nhập vào trong hầm nhỏ nhỏ hẹp.
Đám người Vu Mục ngơ ngác nhìn nhau, trên chiến thuyền trong không trung, đám cường giả Đại Hoang Tông trợn mắt nhìn các cường giả Hải tộc, tất cả đều hít sâu một hơi...
Loài người kia đắc tội chết với Bề Bề Chí Tôn?
Lực truy sát này... Quả thực!
Thoáng cái, Bộ Phương đã nhảy vào trong hầm mỏ, đang lao nhanh như tên bắn, trong lòng bỗng nhiên thoáng động. Hắn nhìn những nguyên tinh vụn trên mặt đất... Không khỏi nhếch miệng.
Nhiệm vụ tạm thời của hắn khi tới Huyễn Hư Linh Trạch không phải là thu được tinh nguyên trong mỏ nguyên tinh lớn sao?
Hắn vốn còn định tìm một cơ hội hỏi thăm chuyện mỏ nguyên tinh lớn, không ngờ nhất thời bất cẩn lại tìm được.
Ầm ầm!!
Vào lúc Bộ Phương đang hưng phấn xúc động, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng nổ.
Bộ Phương sửng sốt, quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy mắt kép dạng ống của Bề Bề Chí Tôn xoay tròn. Hai càng liêm đao cắt qua tất cả, vách đá xung quanh đều bị cắt nát, đang bay nhanh về phía Bộ Phương.
Thật đúng là kiên nhẫn. Bộ Phương hít sâu một hơi. Vì giết hắn, Bề Bề Chí Tôn này cũng phát điên rồi!
Lối vào chật hẹp như vậy, nó không bị sập à?
Bộ Phương oán thầm một câu, không do dự nữa, xoay người tiếp tục chạy về phía trước.
Phía sau vẫn không ngừng vang lên tiếng nổ mạnh, con đường phía trước tối tăm.
Bộ Phương phun ra một đám Vạn Thú Viêm, soi sáng phía trước.
Trong phút chốc, Bộ Phương bước hụt, vẻ mặt cứng đờ. Không biết bên dưới xuất hiện một khe nứt từ lúc nào.
Từ trong vết nứt chợt truyền tới một lực hút cực lớn, Bộ Phương quét một tiếng liền bị hút vào trong đó.
Ầm ầm ầm!
Đá vụn bắn ra.
Bề Bề Chí Tôn ầm ầm lao ra, cơ thể hơi uốn cong, chân vẽ một đường cong trên không trung.
Bỗng nhiên, ống mắt của nó kinh sợ, dưới thân có lực hút mạnh.
Vù một tiếng, Bề Bề Chí Tôn với gương mặt đầy ngỡ ngàng cũng bị hút vào trong vết nứt.